BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 262


Cả hai đi ra ngoài hành lang, chỗ để máy pha nước giải khát. Lan và Ngọc
Anh đều cùng một bộ đồng phục vét, váy ngang gối, Lan là sếp nên màu áo
quần có sậm hơn. Đến nơi, cả hai lấy ly bấm nước.
- Thế chuyện gì? – Ngọc Anh hỏi
- Tao linh cảm anh chàng kia đi đâu mà nghe có vẻ “diễn kịch” lắm –
Lan trả lời
- Thế mày có hỏi anh ta đi đâu không?
- Không, nhưng anh chàng cứ kêu là đang bận, đang làm nhiệm vụ,
rồi thì đang gặp đối phương, nguy hiểm …
- Mày! Trinh sát đi chiến đấu thì phải thế, lỡ anh ta đang vào nhiệm
vụ nguy hiểm thật thì sao?
- Tao không quá quắt như mày nghĩ, lúc đầu thì tao tin, nhưng từ trưa
cho đến chiều, điện lại, anh ta vẫn cứ bảo đang ở gần đối phương rất nguy
hiểm. Chẳng nhẽ, đuổi bắt ai mà đuổi bắt mấy tiếng đồng hồ không biết
mệt! Mà tao nghe cái điệu anh chàng chối điều gì. Tao nghe qua điện thoại
thấy tiếng thác nước, chim hót, rất thơ mộng cứ như đang dẫn con nào đi
dạo không chừng. – Lan nói một tràng, dừng lại nghỉ lấy hơi, mặt bừng lên
vì ghen.
- Mày điện cả hai lần, anh ta đều nói thế à?
- Ừ, lời lẽ y hệt nhau!
- Thôi chết có thể chàng ta gặp con nào rối! Nhưng bao lâu rồi mày
không điện cho cậu ta.
- Cũng gần hai tuần, trước đó tao vẫn điện, anh ta còn ân cần lắm mà,
làm tao thấy sướng quá, tính chuyện không để cho chàng ta tự do nữa. Thế
mà chỉ vừa hai tuần, đã đi đâu mất, lời lẽ thì khác hẳn.
- Thế mày tính sao Lan?
- Tao cũng đang rối tung lên, mày còn hỏi!
- Chẳng nhẽ mày để cho chàng của mày cứ nhơn nhởn vui vẻ bên con
nào, rồi đến lúc về thì mày trắng tay nghe rõ chưa, trắng tay đấy, ba năm
vun đắp!
- Hừ, ghớm thật, con đàn bà nào chỉ trong thoáng chốc đã làm gã này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.