BÍ MẬT NGÔI NHÀ CUỐI HUYỆN - Trang 285

- Chính xác bao lâu, nàng không nhớ à? Để ta còn xem lại công tác
bên Long Hà, xem có ai nói gì mấy ngày qua không?
- Á, á, Sao huynh bắt muội có thể nhớ rõ nổi trong lúc này, huynh
đừng có dừng lại nhá!

“Được để ta xem nhưng hình như cũng đến lúc rồi” hắn vừa nói thì ngồi lên
dí Mẫn Châu đổ xuống, lúc này hắn lại lấy thế chủ động ở trên, còn nàng
thì bị động mà nhổm mông lên, nàng hỏi “Đến thời cơ hay sao? Á, thiếp
không thể chịu nổi nữa, run quá, tê quá huynh ơi!, “Không, đến lúc để ta hạ
nàng đây!”. Cả hai rú lên vài tiếng rồi nằm vật ra.


“Cám ơn, nàng đã cho ta thỏa cơn khoái lạc, từ giờ trở về sau, nếu không
được bên nàng, ta sẽ ghi nhớ mãi giây phút này”. “Chàng đừng nói vậy,
chàng cũng làm cho thiếp mãn nguyện hơn bao giờ hết!”. Nàng nói tiếp
“Chàng này, ổn định lại khí lực đi, đêm nay thiếp sẽ dành chọn cho chàng
đến công lực cuối cùng!” “Được, ngày mai cả hai sẽ mệt mỏi bải hoải”.
Hắn nói “Nàng có thể chịu nổi mười hai cái trong đêm không?” “Đến khi
trời sáng, thiếp vẫn chịu được và trao cho chàng”. “Tốt thôi!”

Mẫn Châu kéo áo lại, lấy trong tay nải bên cạnh ra khẩu súng của Long đặt
vào tay hắn, cô nói:
- Thiếp nhờ chàng lần này! Súng của hắn đây! Mong chàng giúp cho!
- Ta sẽ làm! Việc đó không khó.
Như để cảm thông, Mẫn Châu kéo đầu hắn vào cổ, ngực mình mà nói:
- Hôn ngực thiếp đi! Có phải ngày xưa chàng từng nhìn sâu thẳm vào
mắt thiếp!
- Đúng, thân thể nàng như viên ngọc quý với ta.
- Tại sao không hưởng đi! Ngọc quý đeo một lần còn hơn không bao
giờ có để đeo.
- Ôi, Mẫn Châu, ta yêu em à, à, à! – nói đoạn hắn khóc òa tuôn trào
dòng nước mắt, gục đầu vào ngực cô, hiểu là chẳng bao giờ còn nhiều dịp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.