BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 110

Giọng thẳng đuột làm Đinh Tiễn rất muốn tìm cái lỗ nẻ mà chui

xuống, cô nhẹ giọng nói: “Đâu phải ngày nào cũng học tới hai giờ, có lúc
mệt quá sẽ ngủ sớm, lúc có tinh thần mới học trễ.”

Thấy cậu cười mỉa, Đinh Tiễn bĩu môi bổ sung thêm một câu: “Cậu

tưởng ai cũng giống cậu à? Nhìn một lần là biết?”

Chu Tư Việt buồn cười nhìn Đinh Tiễn, hai tay vẫn đút túi: “Cậu có

hiểu lầm gì với chỉ số IQ của mọi người à? Hay cậu cảm thấy chỉ số IQ của
tôi vượt ra khỏi cảnh giới người thường rồi? Ngoài thiên tài hiếm có có IQ
cao hơn người bình thường, phần lớn IQ của mọi người đều ngang nhau cả,
chênh lệch không lớn, cậu không học tốt thì chỉ có thể nói là do cậu không
tìm đúng phương pháp.”

Nhìn kìa nhìn kìa, thiên tài này nói đạo mạo chưa, khiêm tốn chưa.

Nói rồi còn thuận thế nghiên người tới trước rút tập vở ghi chép đầy

ắp của cô lên, sau đó lại vứt xuống bàn, tay lại đút vào túi, “Đã sớm nói với
cậu rồi, lúc ghi chép phải chọn trọng điểm để ghi, cậu ghi chép như thế, thi
được điểm cao mới lạ.”

Đinh Tiễn nhìn cậu một lúc lâu, cứ như đang nghiền ngẫm lời của cậu

vậy.

Chu Tư Việt bị cái nhìn trần truồng của cô làm cho rợn tóc gáy, “Làm

gì đấy?”

Đinh Tiễn nghĩ ngợi rồi mím môi, hạ quyết tâm, chắp tay ôm quyền

với cậu: “Sau này xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Chu Tư Việt cười với cô rất miễn cưỡng, còn không nhịn được chọc

cô: “Có điều IQ của cậu đúng là thấp hơn so với mặt bằng chung thật, ông
trời ác với cậu thật đấy, đã đóng cửa chính rồi mà còn khép luôn cửa sổ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.