BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 179

Đinh Tiễn cảm thấy trong đầu cậu chứa có nhiều điều, chỉ một câu

chuyện nhỏ như thế mà cũng có thể kể ra được sự tích truyền thuyết.

“Bị người ta đào rỗng cả rồi, tôi đi làm gì?”

“Để cảm nhận kỹ thuật đào vàng của tổ tiên.”

“Có chuyện nào độc đáo nữa không?”

“Có chuyện đi một ngày đàng học một sàng khôn.” Chu Tư Việt giữ tư

thế cũ, đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, “Bắc Kinh nhiều người già, cứ đến
mỗi một nơi là cậu lại tùy tiện trò chuyện đôi câu với họ, như thế sẽ thu
hoạch được không ít.”

“Cậu có hứng thú với lịch sử à?’

Chu Tư Việt: “Sinh sống tại thành phố, không biết lịch sử thì biết cái

gì?”

Thái độ không cao ngạo không thấp hèn lại sống theo ý mình của cậu

khiến Đinh Tiễn thấy xấu hổ, cô chưa từng chủ động khám phá văn hóa nội
tình trong thành phố bao giờ, vẫn là cô hạn hẹp.

“Không phải chỉ ngồi trong lớp mới gọi là học.”

“Nhưng cậu ngồi trong lớp cũng có học đâu.” Đinh Tiễn cố ra vẻ thoải

mái nói: “Có điều tôi nể cậu thật đấy, không cần học cũng có thể thi tốt,
không giống tôi, dù có dốc sức cũng chỉ được tí thành tích.”

Chu Tư Việt dựa ra sau, gật đầu không chút khiêm tốn: “So tài với cậu

thì đúng là dư sức.”

“…”

Đinh Tiễn trợn mắt với cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.