BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 180

Bất chợt Chu Tư Việt bật cười: “Thật ra vào lúc không cố chấp, cậu

rất…”

Rất cái gì?

“Bình thường.”

Vốn muốn nói là rất đáng yêu, nhưng lớn thế rồi cậu không quen khen

con gái đáng yêu bao giờ, nên không nói thành lời được, thế là đổi sang
dùng phương thức khen người đầy tiêu chuẩn Chu Tư Việt.

Thật ra cô gái này rất là buồn cười.

Ngồi cùng bàn với cô thoải mái đến lạ, chỉ giải mấy bài toán thôi cũng

có thể dọa cô sửng sốt được, đến nỗi trước mắt bắn ra tia lửa. Làm bài mệt
rồi thì lại chọc cô để giải stress.

Mỗi lần nhìn gương mặt mù mờ không ứng phó kịp của cô là lại buồn

cười.

Cô không hề tạo áp lực cho người khác, có điều ép quá thì sẽ cắn

người, vào lúc nín nhịn đối nghịch với bạn, bạn sẽ chẳng đoán được phản
ứng tiếp theo của cô là gì.

Nhưng lần nào cũng đều rất tức cười, nhất là lúc giải bài không ra,

nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của cô là lập tức linh cảm ùa đến.

“Còn cậu là đồ không bình thường!”

Tiểu cô nương tức giận trợn tròn mắt, cứ tưởng có thể nghe được lời

khen gì từ cậu, quả nhiên là cô nghĩ nhiều rồi.

Cậu vô vị cười một tiếng: “Lần sau muốn đi đâu thì nói trước với tôi,

đợi tôi rảnh sẽ dẫn cậu đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.