BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 270

Chu Tư Việt im lặng lắng nghe, uống hết ngụm nước cuối cùng thì

bóp siết chai nước, quay người ném chính xác vào thùng rác ở phía sau,
nửa trêu nói: “Biết cầu hòa với cậu ấy mà không biết cúi đầu với tôi à?
Chậc chậc, xem ra tôi chiều cậu quá rồi.”

Vậy thì sao chứ?

Đinh Tiễn ai oán nhìn cậu.

Chu Tư Việt rút một tờ bài làm ra, vừa mới mở ra thì thấy bị người ta

nhìn chằm chằm như thế, cậu khẽ cười: “Sao nào? Không phục à?”

“…”

“Lần sau nếu hai ta gây gổ nữa, cậu phải có giác ngộ này mới được.”

Chu Tư Việt nói rồi không để ý đến cô nữa, mà mở đề thi ra, bắt đầu

dấn thân vào sự nghiệp thi đua của mình, không mặn không nhạt bỏ lại một
câu: “Khổng Sa Địch là đồ ngốc, không cần so đo với cậu ấy đâu, muốn
cầu hòa thì đi mau đi.”

Đinh Tiễn tìm thấy Khổng Sa Địch ở nhà vệ sinh, hai mắt tiểu cô

nương sưng lên vì khóc, y hệt chú thỏ nhỏ đứng trước bồn rửa tay, còn
không quên lườm cô: “Cậu đến đây làm gì?”

Đinh Tiễn đứng ở ngoài cửa, buông tay vô tội nói: “Tớ đến đi vệ sinh

mà.”

“…”

Khổng Sa Địch xoay người rời đi.

Lúc này Đinh Tiễn mới kéo cô ấy lại dỗ: “Được rồi Sa Địch à, là tớ

sai, ngày hôm đó tớ không nên nổi giận với cậu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.