BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 401

Bỗng Đinh Tiễn quay đầu lại, dưới ánh đèn đường, chiếc bóng quen

thuộc bị kéo dài, đeo cặp ở một bên, hai tay đút trong túi, đứng dựa vào
tường đá ở đầu hẻm, mặt ung dung nhìn cô.

“Không phải cậu đi ăn với Dương Thuần Tử à?” Cô bướng bỉnh quay

đầu đi, ánh mắt lại quay về bông hoa trên bụi cây, nó đang nhẹ nhàng đung
đưa theo làn gió.

Cậu cúi đầu, đưa tay gãi tóc, cười: “Vừa nhớ đến cảnh cậu khóc trong

lớp, tôi ăn thế nào được? Tôi cũng không phải là đồ vô tâm như cậu.”

Trong lúc nói, một cánh hoa rơi xuống phiến lá, Đinh Tiễn thôi nhìn,

xoay người bịch bịch đi đến cạnh cậu, đèn đường treo trên đỉnh đầu cậu,
ngẩng lên nhìn sang, cậu không khác gì nguồn sáng.

“Đồ khốn.”

Cô nhìn cậu, thấp giọng mắng nhỏ.

“Ừ, là tôi.”

Cậu nói một cách thờ ơ.

“Đồ khốn.”

Đinh Tiễn lại mắng.

Cậu dựa vào tường, cặp sách nằm trên lưng cậu, cụp mắt liếc cô, chỉ

cười khẽ rồi để mặc cô thoải mái mắng, vẻ mặt kia cứ như muốn nói ——

Cậu chửi đi, tôi chiều cậu.

Cô gái nín khóc mỉm cười, bỗng chàng trai đưa tay xoa mạnh vò rối

tóc cô, rồi vẫn là câu nói quen thuộc kia: “Có ngốc không thế hả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.