BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 442

Đinh Tiễn chen chúc trong đám người, vừa quay đầu đã thấy Chu phu

nhân cầm sáu nén hương đi đến, phát cho cô ba cây.

“Nói hết tâm nguyện của cháu với Phật Tổ đi, phải thành kính vào,

không được cười đùa.”

Đinh Tiễn cầm lấy, trịnh trọng gật đầu.

Trời quang đãng không thấy mây mù, ánh nắng trên đỉnh đầu hắt lên

bức tường đỏ rạn nứt bên ngoài, phản chiếu lại y hệt phật quang, ai ai cũng
muốn được lây vận Phật, kể từ đó vận thế tăng vọt, đời người sang trang
mới.

Trong phòng thi, yên tĩnh không một tiếng động.

Chúng học sinh tranh nhau từng giây từng phút, cúi đầu nhanh chóng

giải bài, chợt có một người ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ suy nghĩ,
cũng có người ngước cổ nhìn đồng hồ trên tường, tính toán thời gian. Còn
bóng lưng thanh cao đáng quý ấy lại không hề thẳng lên, tầm mắt vẫn cứ
dán chặt lên tờ bài thi của cậu, khi thời gian còn lại một tiếng, làm xong bài
toán thứ ba, bỗng bị bí.

Chu Tư Việt kẹp bút giữa ngón tay, xoa hai cổ, nhắm hai mắt ngẩng

đầu, sau đó duỗi mình, ý nghĩ thông suốt, lại lần nữa cúi xuống viết.

Bên ngoài điện.

Đinh Tiễn nhắm hai mắt, nắng dịu ấm áp, tôn lên gương mặt dịu dàng

của thiếu nữ.

Trong lòng chỉ có mỗi một tâm nguyện ——

Xin phù hộ cậu nhất định phải thi đậu.

Xin phù hộ cậu nhất định phải thi đậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.