BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 604

Cô cố gắng không để ý đến cái nắm tay kia nữa, bắt đầu chuyên tâm

tìm đom đóm.

Nhưng thật sự là, đến một con cũng không có.

Nửa tiếng sau.

Hai người tìm một chỗ ngồi xuống, Đinh Tiễn tháo đèn đội đầu xuống,

cả đầu đầy mồ hôi, cô đưa tay lau rồi nói: “Lần sau dẫn cậu đến Diên Bình
bắt, hai ngày hai đêm cũng bắt không xong.”

Chu Tư Việt ngồi xuống cạnh cô, gập một chân, tay khoác lên đầu gối,

uể oải nói: “Sao cũng được.”

Bỗng bầu không khí yên tĩnh đi.

Rừng cây này có phần giống rừng cây nhỏ ở sau núi hồi học cấp ba,

hồi đó ngày nào chủ nhiệm cũng xách đèn pin đi tuần tra trong rừng, thi
thoảng còn có thể xách ra được một hai đôi “tình nhân nhỏ”.

Hồi đấy hai người họ nào có như thế, chui vào rừng cây nhỏ cũng chỉ

là chuyện mà Khổng Sa Địch và Tống Tử Kỳ làm.

Kết quả, Đinh Tiễn vừa nghĩ đến đấy thì điện thoại đổ chuông, trong

ban đêm yên ắng này vô cùng chói tai, Chu Tư Việt cúi đầu nhìn cô, cũng
không nhịn được mà cau mày.

Đinh Tiễn nghe điện thoại, Chu Tư Việt chống tay xuống đất ngả

người về sau, dựa vào thân cây ở sau lưng, cậm điếu thuốc trong miệng, sau
đó sờ tìm bật lửa.

Đầu dây điện thoại là Khổng Sa Địch, giọng cao vút: “Tiễn Tiễn!! Cậu

ở đâu đấy?!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.