BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 900

Đinh Tiễn lại nói rất nhiều chuyện liên quan đến giáo sư Diệp và Phan

Vĩnh Trinh, lải nhải một đống chuyện.

Những chuyện có thể nghĩ ra đều đã nói hết.

Lại còn nhắc đến Đinh Tuấn Thông nữa.

Chu Tư Việt ôm người đến sofa, vừa ôm cô vừa mở laptop lên, cậu

kiên nhẫn lắng nghe, luôn ừ một tiếng tỏ ý mình đang nghe, thế nhưng lại
không dám nhìn cô.

Đinh Tiễn ép cậu quay đầu sang, nhưng cậu lại dời mắt đi chỗ khác.

“Anh không cần tránh em.” Đinh Tiễn nói: “Em biết anh đã khóc.”

Chu Tư Việt hất cằm ra khỏi tay cô, ừ một tiếng rất nhỏ, rồi nghiêng

người mò lấy thuốc trên ghế.

Đinh Tiễn kéo cậu về lại, “Chu Tư Việt, anh còn có em, còn có giáo sư

Diệp, còn có bác gái nữa, còn có nhiều người như vậy, em biết có lẽ mỗi
một ai trong bọn em đều không thay thế được trọng lượng của chú Chu
trong lòng anh, có lẽ, dù có gom nhiều người bọn em lại cũng chẳng địch
nổi trọng lượng của chú ấy, nhưng mà, người yêu anh còn rất nhiều…”

Lời bị cắt đứt, Chu Tư Việt giơ tay kéo cô vào lòng, giọng trầm thấp:

“Không thể dùng sức nặng để đong đếm chuyện tình cảm được, mỗi một
người đều là cá thể đặc biệt, ở trong lòng anh ông ấy không giống các em,
mà em ở trong lòng anh cũng khác hẳn bọn họ, nếu muốn nói là lời từ biệt,
thì từ ngày ông ấy được chẩn đoán là bị ung thư phổi, anh đã nói hết lời từ
biệt cả rồi, mỗi một lần rời khỏi bệnh viện, anh cũng luôn xem như đó là
lần cuối cùng, anh sợ mình về không kịp, mà mỗi lần anh quay về, thấy
người vẫn nằm trên giường bệnh kia, là anh lại thấy ông trời đã giấu thời
gian đi rồi, nhưng mỗi khi rời đi anh đều sợ, cứ thế hành hạ cũng hơn một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.