BÍ MẬT NƠI GÓC TỐI - Trang 936

Nhớ lúc cậu đeo nhẫn vào tay cô, xúc cảm lạnh như băng kia lướt qua

đầu ngón tay, cô cúi đầu nhìn theo bản năng, chiếc nhẫn lấp lánh dưới ánh
nắng vàng, tựa như nụ cười khắc trên mặt cậu.

“Sau này đã là người của anh rồi.” Cậu nói.

Một giây sau đó kéo cô vào lòng, thấp giọng nói bên tai cô: “Đã nói

rồi, đi theo anh sẽ không để em phải chịu uất ức, gả cho anh? Nhé?”

“Vâng.”

Cô rưng rưng đáp.

Bất kể là nói thế nào, tương lai cũng được, mà hiện tại cũng được,

chúngtôibăng qua rừng cây gai này,

Tôi đã trông thấy hoa bỉ ngạn bung cánh bên vách đá,ở cuối con

đườngkia, là rừng câm rập rạp, hoa tươi nở rộ, dường nhưtôi lại thấy được
những năm tháng qua đi của mình.

Hoarơihoa nở.

Tôi lại quay về.

– Hoàn chính văn –

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.