BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 175

Trong khi bộ khoái lôi Linh Đức đi, tên trụ trì giả mạo hét lên, “Quân khốn
kiếp! Rồi sẽ đến lượt ngươi, lúc ấy chính ta sẽ là người kết án ngươi!”

Một nụ cười lạnh lùng khẽ nở trên môi Địch Nhân Kiệt.

Bộ khoái bắt hai mươi tên xếp thành hai hàng dọc, trói chúng lại với nhau
bằng dây xích to nặng, vừa đánh đòn vừa giải chúng về phía nha phủ.
Huyện lệnh sai lão Hồng dẫn Hoàng Mai và Bích Đào ra sân trước, rồi lấy
kiệu của ông đưa họ về.

Sau đó ông gọi Kiều Thái và bảo, “Khi tin mới này truyền đi khắp Phổ
Dương thì ta sợ dân chúng sẽ xử tệ với lũ hòa thượng này mất. Cho nên
ngươi hãy phóng ngựa đến gặp viên võ quan chỉ huy đội kỵ binh, bảo họ
mang giáo mác cung nỏ tới xếp hàng hai vây quanh bãi đất rào kín ấy.
Doanh trại của đội đồn trú đóng không xa phủ huyện, cho nên lính sẽ kịp
đến đó trước khi bọn tội nhân được giải tới.”

Sau khi Kiều Thái nhảy ngựa đi thi hành nhiệm vụ thì Bào tướng quân
nhận xét, “Thật là một sự thận trọng khôn ngoan, thưa huyện lệnh!”

Địch Nhân Kiệt không đáp lại mà nói tiếp, “Ta còn phải xin các vị nhân
chứng bớt chút thì giờ vàng ngọc nán lại thêm một chút nữa. Chùa Phổ Độ
này thực sự là một kho báu. Chúng ta không thể bỏ đi mà không kiểm kê
tài sản và đóng dấu niêm phong lại. Có thể quan trên sẽ cho tịch biên toàn
bộ tài sản ở đây. Trong tình huống này, ta sẽ phải gửi kèm theo bản tường
trình cả bản kiểm kê tài sản. Chúng ta sẽ phải kiểm kê lại từng thứ, cho nên
ta đề nghị tất cả đi ăn đã rồi hãy bắt tay vào việc!”

Huyện lệnh sai một bộ khoái chạy xuống nhà bếp truyền lệnh. Sau đó ông
mời khách cùng xuống phòng ăn, trong khi đó đám đông vừa kéo nhau ra
về vừa âm thầm sôi sục giận dữ.

Địch Nhân Kiệt xin vị lão tướng quân cùng các nhân chứng khác vui lòng
cho phép ông tranh thủ thời gian giải quyết công việc với các thuộc hạ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.