BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 179

Đúng lúc đó họ nghe thấy tiếng vó ngựa dồn dập. Mấy giây sau, Kiều Thái
lao vào phòng, trên trán lấm tấm mồ hôi.

Y hổn hển kêu lên, “Bẩm đại nhân, cả đồn binh chỉ còn bốn mống! Tất cả
quân lính đã lên đường đi Quyên Thành hôm qua theo lệnh khẩn của quan
Tuần phủ rồi. Trên đường quay lại đây, lúc đi qua bãi đất rào kín dùng để
nhốt tù nhân, thuộc hạ thấy một đám đông giận dữ khoảng mấy trăm người
đã giật đổ rào. Toàn bộ bộ khoái phải trốn vào nha phủ!”

“Thật là một sự trùng lặp đáng tiếc! Chúng ta phải về ngay thôi!” huyện
lệnh bình thản nói khẽ.

Ông giải thích tình hình cho Bào tướng quân và nhờ ngài ở lại hoàn thành
nốt công việc kiểm kê cùng với họ Lăng. Sau đó ông yêu cầu Vạn Tri phủ
và họ Ôn vui lòng về cùng mình.

Huyện lệnh cùng lão Hồng lên kiệu của Bào tướng quân, còn vị Tri phủ cao
niên và họ Ôn thì đi bằng kiệu riêng của họ. Mã Vinh và Kiều Thái nhảy
lên lưng ngựa. Đoàn người cố gắng đi thật nhanh trở về nha phủ.

Đám đông dân chúng đang đổ đầy ra phố để đón tiếp ông với những tiếng
tung hô vang trời. Mọi người thi nhau reo to.

“Địch đại nhân vạn tuế!”

“Cầu trời cho huyện lệnh sống lâu muôn tuổi!”

Nhưng càng về gần tới phủ huyện đám đông càng thưa dần. Khi chiếc kiệu
của huyện lệnh rẽ ngoặt tại góc Đông Bắc của nha phủ, một bầu không khí
im lặng như tờ trùm lên dãy phố hoang vắng.

Nhìn qua hàng rào bị lật đổ, huyện lệnh cùng mọi người nhìn thấy đống thi
thể nát tươm của hai mươi tên giả danh hòa thượng. Bách tính trong cơn
điên loạn đã dùng gạch đá ném chết rồi giày xéo thi thể chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.