BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 43

“Chỉ là do lười thôi!” bộ đầu chán ngán giải thích, “Tội trạng của tay họ
Vương này đã rõ như ban ngày mà huyện lệnh còn muốn xác minh thêm
một số điểm! Thôi, ta xuống bếp làm mấy bát cơm kẻo bọn nha dịch và cai
ngục tham lam nốc hết!”

Trong khi đó, Địch Nhân Kiệt đã thay quan phục bằng chiếc áo thụng màu
nâu. Ngồi trên ghế bành, ông khoan khoái uống trà do Kiều Thái rót cho.

“Lão Hồng, tại sao có vẻ ủ ê thế?” huyện lệnh hỏi.

Lão Hồng lắc đầu, “Đại nhân, lão phu mới trà trộn vào đám đông để nghe
phản ứng của bách tính, phiên thăng đường hôm nay gây ra ấn tượng rất bất
lợi. Họ cho rằng những câu hỏi ngài dành cho họ Vương thật vô nghĩa và
nghĩ là đại nhân đã phạm phải sai lầm khi không dùng cực hình với họ
Vương để bắt y nhận tội.”

“Lão Hồng à, nếu không biết những lời lão nói là lo lắng cho ta thì ta đã
trách lão rồi. Bệ hạ giao cho trọng trách này để ta xét xử bọn tội nhân chứ
không phải để làm vui lòng đám đông!” Đoạn, ông quay sang Kiều Thái,
“Gọi Cao trương tuần đến đây.”

Khi Kiều Thái rời đi, lão Hồng nhận xét, “Đại nhân có vẻ coi trọng đến
những điều họ Vương kể về đội canh phu. Ngài nghĩ họ có liên quan đến
vụ án hay sao?”

Huyện lệnh lắc đầu, “Không, Phùng huyện lệnh đã thẩm vấn kỹ những
người này rồi. Họ không dính líu gì vào đây. Lời khai của họ Vương làm ta
quan tâm tới một khía cạnh khác.”

Kiều Thái quay vào, theo sau là Cao trương tuần. Sau khi gã gập người thi
lễ với huyện lệnh, ông nghiêm khắc nhìn gã, “Vụ án đáng tiếc này đã xảy
ra tại khu phường của ngươi, phải chăng ngươi không biết rằng ai là người
phải chịu trách nhiệm về mọi chuyện lộn xộn xảy ra trong phạm vi ngươi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.