BÍ MẬT QUẢ CHUÔNG - Trang 75

gã kinh ngạc và buộc phải nhận tội, dụng hình nếu cần. Thủ phạm chắc hẳn
vẫn còn ở trong thành, bởi vì gã chẳng cần phải chạy trốn. Cả trấn Phổ
Dương đều biết Phùng huyện lệnh đã kết tội Vương tú tài và nghĩ rằng đại
nhân sẽ đồng tình với lời kết án ấy.”

Địch Nhân Kiệt gật đầu, vuốt râu, “Phải. Thủ phạm sẽ tự lật tẩy khi tìm
cách bán đôi trâm vàng. Mã Vinh đã tiếp xúc được với kẻ có khả năng biết
được khi nào đôi trâm xuất hiện ở chợ đen. Thủ phạm sẽ không bao giờ
dám đem đôi trâm đến hiệu cầm đồ hoặc tiệm mỹ kim, bởi hiển nhiên nha
phủ đã gửi cho các vị chưởng quỹ mẫu vật mất cắp rồi. Gã sẽ buộc phải tìm
vận may trong đám bịp bợm trộm cắp cùng tầng lớp. Cái tên Thẩm Bát kia
sẽ nắm ngay được tin tức và Mã Vinh sẽ có thể túm cổ được kẻ thủ ác.”

Huyện lệnh uống một ngụm trà nữa, sau đó cầm bút son và cúi xuống tờ
giấy trước mặt.

Lão Hồng đứng lên, tay vê hàng ria mép ra chiều nghĩ ngợi, “Bẩm, lão phu
vẫn thấy còn hai điểm chưa rõ. Làm sao đại nhân biết được thủ phạm mặc
áo cà sa của một tu sĩ hành khất? Và sự cố canh phu có ý nghĩa gì trong vụ
án này?”

Huyện lệnh vẫn ngồi im tập trung vào tờ giấy trước mặt. Ông điểm vài chữ
ngoài lề, đặt bút xuống, rồi cuộn giấy lại, sau đó ngẩng lên nhìn lão Hồng.
Đôi mắt sáng lên dưới hai hàng lông mày đen rậm, ông giải thích, “Sự cố
canh phu lạ lùng mà sáng nay Vương tú tài kể lại đã chấm nét bút cuối
cùng lên bức chân dung của hung thủ mà ta đã vẽ phác trong đầu. Chắc lão
biết những kẻ tội nhân hạ lưu thường ăn vận như một tu sĩ hành khất. Đó là
cách cải trang tốt nhất cho phép chúng đi lại trong thành vào bất kỳ lúc nào,
ngày cũng như đêm. Do đó có lẽ tiếng phách mà họ Vương nghe thấy lần
thứ hai không phải là tiếng phách của trương tuần, mà là…”

“Tiếng gõ mõ của một tăng nhân khất thực!” Lão Hồng thốt lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.