BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 118

“Nhà nguyện này được che giấu rất kín đáo”.
“Tôi đã tìm ra cậu” cô nhướng một bên mày lên quan sát.
“Nhưng tôi không trốn tránh cô” , chàng trai đáp.
Cô để cho chàng thanh niên nồng nhiệt hôn tay cô đến bầm tím các ngón
tay, rồi cúi xuống gần hơn. “Có một họa sĩ đợi cậu dưới nhà” , cô thì thầm.
“Sau đó, nếu ông ta không quấy rầy cậu lâu quá, cậu có thể tìm thấy một
người khác đang chờ cậu trong vườn”. Với một nụ cười hứa hẹn, cô quay ra
ngoài, để chàng trai lại một mình với mùi hương violet cùng cảm giác khao
khát vừa bùng cháy.

PHẦN HAI

14

Chiếc bút chì của tôi lăn khỏi bàn rơi xuống sàn nhà lát ván gỗ bần. Tôi
nhao người theo chiếc bút, cúi gập người xuống, lưng quay ra cửa, đúng lúc
thanh tra Sinclair ập vào cùng một bảo vệ, theo sau là hai người đàn ông
mặc đồ sẫm màu. Đến bàn cho mượn tài liệu, hai người mặc đồ sẫm màu
giơ thẻ ra. “Cục điều tra Liên bang,” một người khẽ nói với thủ thư. Tôi
không nghe được phần còn lại. Liệu có phải họ tới đây vì tôi không?
Tôi cứng người lại, ghé mắt qua vai nhìn những nếp vải trên quần Sinclair.
Người thủ thư từ sau bàn đi ra. “Xin đi theo lối này” , anh ta nói, và đám
người đang đứng ở bàn mượn chính quay ra, đi về phía cuối phòng đọc vào
hành lang có để các máy vi tính vả tủ đựng thẻ thư viện.
Tôi quay người lên nhìn Ben. “Cớm Anh,” tôi thì thào.
“Đi thôi” , Ben khẽ nói, mắt vẫn không rời cuốn sách đang đọc.
“Nhưng tôi mới chép lại được một nửa…”
“Tôi sẽ lo chuyện đó”.
“Tôi cần cả…”
“Đi ngay”.
Với lấy mảnh giấy của mình trên mặt bàn, tôi viết nguệch ngoạc Cửa hàng
sách bên kia đại lộ Massachusetts, khu bày sách về Shakespeare
. Đưa tờ
giấy cho Ben, tôi đứng dậy đi nhanh ra cửa rồi lao vội ra ngoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.