BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 83

Tôi vùng dậy, nhưng người này ôm lấy tôi và quay người tôi lại. Bị giữ chặt
áp vào người anh ta, tôi nhận thấy một mái tóc quăn sẫm màu, một cái mũi
dài thẳng và một thân hình rắn chắc đến mức dường như được tạc bằng
cẩm thạch, ngoại trừ hơi ấm có thể cảm nhận rõ.
“Roz đã chết.” , tôi lên tiếng.
“Bà ấy không chịu lắng nghe”.
Tôi cố vùng ra; anh ta lloi tôi trở lại. Lần này đôi mắt anh ta mệt mỏi nhìn
thẳng vào tôi. “Nếu cô mở chiếc hộp, cô phải đi tới nơi nó dẫn cô”.
Những lời Roz đã nói. Tôi đứng im. “Anh là ai?”
“Ben Pearl,” anh ta đáp cộc lốc. “Xin lỗi vì đã thiếu lịch sự, nhưng tôi đang
cố đưa cô sống sót ra khỏi đây. Nếu tôi muốn rời khỏi đây theo một hưóng
khác với kẻ vừa tấn công cô thì cô có ý tưởng nào cho chúng ta không?”
Giọng anh ta trơn như bôi mỡ, với vẻ kiêu căng khinh khỉnh của giới
thượng lưu Anh. Khuôn mặt và hai tay anh ta để trần, chiếc áo thun mặc
trên người màu xám. Còn kẻ đã thì thầm vào tai tôi trong bóng tối mặc đồ
đen từ đầu đến chân, và giọng nói của hắn đặc Mỹ.
“Tại sao tôi phải tin anh?”
“Bà ấy là cô tôi, Kate”.
“Anh là người Anh”.
“Người ta có thể vượt đại dương mà. Roz là em gái mẹ tôi và đã thuê tôi
bảo vệ cô”.
Anh ta cũng có tóc màu sẫm và đôi mắt mà xanh lục giống như Roz.
“Buông tôi ra,” tôi yêu cầu.
Nhưng anh ta còn ôm lấy tôi chặt hơn. “Im lặng”. Đôi mắt anh ta nhìn về
phía cửa sổ sau lưng tôi. Tôi ngoái lại nhìn theo. Bên ngoài, quầng sáng
vàng hình tròn của một chiếc đèn pin đang rọi lên. Bóng tối lây động như
mặt nước hay một màn sương mù bị khuấy động.
“Hắn ta phải không?” tôi thì thầm.
Anh ta kéo theo tôi tránh khỏi cửa sổ qua bên kia hành lang. “Không phải
đâu, trừ khi hắn đã tự nhân bản mình lên thêm một tá nữa.” Anh ta bình
tĩnh trả lời trong khi chúng tôi nấp vào sau các giá sách. “Tôi đoán đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.