BÍ MẬT SHAKESPEARE - Trang 81

mình, cô biết đấy. Thành ông già Hamlet”.
Tôi lạnh buốt người như bị những mũi kim bằng băng đâm vào. Tôi đã
đúng. Tôi lại cố vùng vẫy. Có vật gì đó lóe sáng, và một lưỡi dao nhỏ lạnh
ngắt kề sát vào cổ tôi. “Có thể chúng ta phải thay đổi cả tên cô nữa”. Tôi có
thể cảm thấy hơi thở của hắn phả vào cổ mình. “Chạy đi, Kate” , hắn chế
giễu. Rồi hắn không còn ở đó nữa, như thể đã tan biến vào màn đêm.
Nỗi sợ hãi bao trùm lấy tôi, tôi chạy ra phía hành lang ngoài nối với những
dãy bàn đọc. Tôi vừa chạy vừa liếc nhìn sang hai bên. Không còn chỗ nào
để đi nữa, và chỉ còn một nơi để trốn. Tôi chui xuống dưới một trong những
chiếc bàn đọc. Hắn đâu rồi? Chuyện gì đang xảy ra? Hẳn là hắn đã bảo vệ
sau lưng mình bằng một thứ chuông báo động nhạy cảm với chuyển động.
Có nghĩa là hắn biết trước tôi sẽ quay lại.
Tiếng chuông báo động đã im lặng. Nếu hắn đã tắt chuông, có nghĩa là hắn
ở gần đây.
Tiếng bước chân rón rén bước qua những hàng giá sách lại gần những chiếc
bàn đọc. Xin hãy đi đi. Tôi thầm cầu xin. Xin hãy đi đi.
Nhưng hắn đã quay về hướng tôi, tiếng bước chân của hắn chậm rãi, cả
quyết, dừng lại ở từng dãy bàn. Hẳn là hắn đang cúi xuống kiểm tra từng
gầm bàn. Hắn đang tìm tôi.
Tới chiếc bàn ngay phía trước chiếc bàn tôi đang trốn, hắn dừng lại, cả
người tôi căng như dây đàn, sẵn sàng vùng chạy. Để chống lại con dao của
hắn, tôi chỉ còn biết trông đợi vào chiếc bàn. Tôi có thể hất chiếc bàn vào
người hắn, khiến hắn mất thăng bằng đủ lâu để chạy trốn. Không nhiều
triển vọng, nhưng vẫn còn hơn chết gí ở đây như một con gián trong bẫy.
Hắn bước tới một bước, rồi một bước nữa - sau đó hắn bỏ qua chiếc bàn tôi
đang nấp và đi tiếp, tới tận cuối hành lang mà không thèm ngoái lại nhìn
phía sau dù chỉ một lần. Quay người sang hướng tới lối ra chính, hắn biến
mất. Tôi nghe thấy tiếng động từ cánh cửa cầu thang vọng từ xa lại.
Tôi thở khẽ nhẹ nhõm. Lồm cồm chui ra khỏi gầm bàn, tôi đứng dậy. Chiếc
bàn trống trơn khi tôi chui xuống nấp dưới gầm, nhưng lúc này trên mặt
bàn có một tờ giấy, nổi bật lên như một dải ánh trăng trên nền mặt bàn tối
sẫm. Tôi nhặt tờ giấy lên. Một bên tờ giấy rách nham nhở ở chỗ nó đã bị xé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.