BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 19

nghĩ nhất là trước tấm lòng tốt của Phôn Phiu-xten-be, Bi-ốt-ghe lại càng
suy nghĩ hơn. Sự thật thì Bi-ốt-ghe vẫn làm việc vô cùng hăng say. Có thể
nói là tất cả những chỉ dẫn trong cuốn sách dạy về cách chế tạo ra vàng, Bi-
ốt-ghe đều làm theo rất cẩn thận, tỉ mỉ từng tí một. Thế mà cuối cùng vàng
vẫn chẳng thấy đâu cả, Bi-ốt-ghe hiểu rõ trong suốt hơn chục năm trời,
hoàng thân nuôi mình tốn kém mất rất nhiều công của, thế mà giờ đây vẫn
chưa thấy mình thu được một chút kết quả gì.

Một buổi tối nhân đi qua phòng trà, Bi-ốt-ghe nghe thấy Phôn Phiu-

xten-be đang thầm thì to nhỏ với một người khách về mình:

- Có thể nói lúc đầu tôi rất quí mến gã ấy nhưng rồi mãi gần đây tôi

bắt đầu nghi ngờ. Rất có thể, cuối cùng gã ấy cũng chỉ là một tên lừa đảo.

Nghe thấy vậy, Bi-ốt-ghe choáng váng cả người. Ngay đêm hôm đó,

Bi-ốt-ghe về phòng mình thu xếp quần áo chờ mãi tới canh ba, trong lâu đài
đèn đóm tắt hết rồi, Bi-ốt-ghe mới rón rén ra đi. Khi bước gần tới cái cổng
tò vò đen sì thì từ trong bóng tối trên cao có tiếng của Phôn Phiu-xten-be
nói vọng xuống:

- Bi-ốt-ghe! Anh định trốn khỏi đây à?

Bi-ốt-ghe đứng sững người lại. Từ trên cao lại vọng xuống tiếng ngâm

nga của Phôn Phiu-xten-be:

“Nợ đời nếu trả chưa xong,

Chim lồng, cá chậu: chớ hòng thoát thân!”

Bi-ốt-ghe toát mồ hôi, đành lúng túng quay về. Ngay sáng hôm sau,

hoàng thân đã cho người mời anh lên và bảo:

- Nếu chưa chế tạo ra được vàng thì anh đừng hòng trốn khỏi đây! Đối

với anh lúc này, tốt nhất là nên tiếp tục công việc của mình!

Bi-ốt-ghe chưa biết trả lời ra sao thì Phôn Phiu-xten-be nhếch mép

cười khẩy:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.