BÍ MẬT TÀU NGẦM ECSOPLORA - Trang 75

than vừa chết ở mỏ Mác-đi rồi một số chủ các nhà máy chế tạo da, tơ, len,
đồ sứ, cao su ở vùng Mít-lan, một trung tâm than đá ở Anh, nhưng có lẽ tấp
nập nhất là các vị khách ở thủ đô sắt thép Bớc-min-ham...

Vừa lúc này, một cái đầu thò vào, Crip vội quát:

- Ta đã dặn, phải xin phép mới được vào...

Bốp đỏ mặt đáp:

- Thưa ngài, con đã gõ cửa tới mấy lần, chắc ngài không nghe thấy, vả

lại ngài có dặn con tìm hộ ngài địa chỉ một người thợ chuyên sản xuất dao
cạo hiện đang làm việc ở xưởng luyện thép...

- À, à... Ta nhớ ra rồi! - Crip chuyển sang giọng nói ôn tồn - Thế đâu?

Bốp đáp:

- Xuôi dọc theo sông Thêm-dơ, rồi chạy men dưới chân dãy đồi Noóc-

thơ Đao, có một làng nhỏ, trong làng có bác thợ rèn Hân-bơ rèn dao cạo nổi
tiếng: lưỡi dao mỏng như lá lúa, xanh biếc ánh thép, một sợi tóc chạm phải
đứt đôi. Những tay thợ cạo từ Lơn-đơn, Ô-xpho hoặc Kem-brít cũng phải
mò về đây để mua dao cạo và quả quyết rằng: dao của Hân-bơ sắc không
kém gì lưỡi gươm Đa-mát ở Xy-ri hoặc gươm võ sỹ đạo ở Nhật Bản. Các
tay thợ rèn trong vùng đồn rằng Hân-bơ nắm được bí quyết gia truyền về
luyện thép, chẳng hạn như những tảng quặng phải ngâm xuống dòng sông
đủ một trăm ngày; phơi dưới ánh trăng cũng... một trăm ngày! Trước lúc
luyện thép phải kiêng ăn thị mỡ, uống rượu!

Crip mỉm cười rút túi tờ năm mươi xtéc-linh ra đưa cho Bốp:

- Đây ta thưởng cho anh cái mồm khéo tán.

Bốp láu lỉnh nói:

- Như vậy là công của con ngài chưa tính đâu nhé!

- Được rồi! Ta đâu có phải là người keo kiệt, giờ Hân-bơ hẳn vẫn sống

sung túc ở làng quê chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.