BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 2 - Trang 156

Nghe Tiêu Nham Phong nói, mắt Thẩm Tuyết Trì lóe lên một tia

sáng sắc như dao cạo, khuôn mặt lạnh lùng như tuyết rơi trời đông,
muốn ăn tươi nuốt sống Tiêu Nham Phong ngay lập tức.

“Làm rơi ở ngã tư đường ra sân bay đúng không?”

“Ờ… chắc vậy!”

“Có phải lúc đó cậu ngồi trên xe đúng không?”

“Hơ, sao cô biết hết thế?”

Thấy Thẩm Tuyết Trì hỏi như cảnh sát hỏi cung, Tiêu Nham

Phong dường như hoàn hồn, cổ rụt lại, ánh mắt có chút khó hiểu và
cảnh giác.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Nghe thấy câu trả lời cuối cùng, mặt mũi Thẩm Tuyết Trì xám

xịt như mây đen giăng kín bầu trời, sấm chớp nhập nhằng.

“Hừ…” Thẩm Tuyết Trì từ trước tới giờ lạnh như một khối băng,

thế mà tự nhiên lại nhếch mép cười, nhưng trong mắt cô không
hề có chút niềm vui. Nụ cười nhạt đó dường như làm đông cứng cả
thế giới, tiếng nói phát ra từ cuống họng cô:

“Hóa ra… là ngươi à?…”

Xẹt xẹt xẹt!

Lời nói của Thẩm Tuyết Trì như không khí lạnh từ Siberia

(1)

tràn

xuống, khiến cả quảng trường Phi Nguyệt nhiệt độ hạ xuống còn 0
độ C. Đám học sinh xung quanh đều rụt hết cổ lại, hít hà hơi lạnh.

Thẩm Tuyết Trì vẫn nhìn thẳng Tiêu Nham Phong đang đứng như

trời trồng. Lúc này mặt Nham Phong trắng bệch ra, giống như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.