BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 3 - Trang 121

Trời ơi! Mình vừa buột miệng nói linh tinh gì vậy? Mặc dù… mặc

dù rất muốn biết, nhưng… nhưng không nên hỏi thẳng như ruột
ngựa thế chứ. Anh ấy… anh ấy liệu có phát hiện ra mình… mình…

Lòng Lạc Tiểu Liên rối như tơ vò, ngay cả hơi thở cũng gấp gáp.

Cô vội vàng quay đầu đi, hoảng hốt nhìn quanh chỗ phiến đá, tim
đập thình thịch như có một chú thỏ đang nhảy nhót trong lồng ngực.

Hàn Thu Dạ lặng người đi, hơi ngạc nhiên nhìn Lạc Tiểu Liên,

nhưng rất nhanh sau đó, vẻ mặt rất đỗi kinh ngạc của anh được thay
bằng nụ cười dịu dàng, ấm áp.

“Không đâu… Đối với Tiểu Liên… rất khác đấy!”

Thịch! Thịch! Thịch!

Nghe thấy câu nói đó của Hàn Thu Dạ, lòng Lạc Tiểu Liên như

chiếc tàu lượn siêu tốc lao lên thẳng chín tầng mây, không thể giữ
nổi bình tĩnh nữa. Khi cô và Hàn Thu Dạ cùng ngồi xuống, cô xúc
động đến nỗi tay chân luống cuống, không biết nên đặt ở đâu.

Hàn Thu Dạ từ từ quay đầu lại, rồi mỉm cười khó hiểu: “Tiểu

Liên, em có muốn nghe anh thổi một khúc sáo không?”

“Ừm!” Nghe thấy Thu Dạ nói vậy, Lạc Tiểu Liên giống như người

say rượu, gật đầu lia lịa.

Hôm nay là ngày những vì sao may mắn chiếu cố tới mình sao?

Được ở bên anh Hàn Thu Dạ ở nơi đẹp như tiên cảnh thế này, lại còn
được nghe anh ấy thổi sáo nữa chứ. Lẽ nào, ngay cả ông trời cũng ủng
hộ mình bày tỏ tình cảm với anh ấy. Hơ hơ hơ hơ!

Lạc Tiểu Liên háo hức nhìn Hàn Thu Dạ chầm chậm đưa ống sáo

lên đôi môi như cánh hoa đào. Đôi hàng mi của anh ấy như cánh
bướm nhẹ nhàng đậu trên làn da trắng hồng. Những nốt nhạc dịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.