BÍ MẬT THÀNH PHỐ ANGLE - TẬP 3 - Trang 18

“Ha ha ha, tôi hiểu rồi! Định giở kế làm lung lay lòng quân hả?

Đừng hòng nhé!” Tiêu Nham Phong ngước đầu lên, hung hăng chỉ
về phía đỉnh núi.

“Lũ rùa chậm chạp thì cứ rù rì ở đằng sau mà hít khói đi, thiếu

gia ta lên núi trước đây! Bye bye!”

Tiêu Nham Phong lao về phía trước nhanh như xẹt điện, sau đó

hí hửng móc điện thoại trong túi ra, lẩm bẩm một mình: “Hơ hơ hơ…
Chỉ là một lũ vừa ngu si vừa chậm chạp, chả có gì phải lo lắng hết!
Mình cứ gọi điện cho Lưu xem cậu ấy đang ở đâu. Cậu ấy cũng thật
là… sao không tới tham gia cuộc thi nhỉ?”

Sau khi bấm phím tanh tách, tiếng chuông điện thoại là bản

dương cầm vang lên khắp sườn núi tĩnh mịch.

Tiêu Nham Phong nhíu mày khó hiểu: “Quái lạ! Hình như cậu ấy

đang ở gần đây. Lưu đã nói là không tham gia cơ mà?”

Lạc Tiểu Liên nghe thấy tiếng chuông điện thoại réo rắt gần

đó, bất giác ngẩng đầu lên, định tìm kiếm nơi phát ra tiếng
chuông nhưng nó đã tắt ngóm từ lúc nào.

Cô ngẫm nghĩ một lúc rồi lại tiếp tục bước về phía trước.

Tiêu Nham Phong buồn bã gập điện thoại lại, lẩm bẩm một

mình: “Chán quá đi mất, sao lại không nghe máy chứ?...”

Sau đó hắn đút điện thoại vào túi, tiếp tục lao về phía trước.

Ánh mặt trời vàng như mật ong chiếu xuyên qua kẽ lá của những

tán cây rậm rạp, khẽ khàng trải rộng trên sườn núi Bạch Lĩnh không
xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.