BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 185

Tạ Uẩn Ninh không có phản ứng gì, đã tối muộn rồi, anh còn tìm cô

làm gì chứ. "Nghỉ ngơi sớm đi." Tạ Uẩn Ninh vẫn nói lại với cô một câu,
nhưng lại không nghe thấy tiếng cô trả lời, Tạ Uẩn Ninh quay đầu lại nhìn
thì không thấy bóng dáng cô đâu nữa.

Lê Lạc từ lều của Tạ Uẩn Ninh trở lại sảnh nhà trọ, Thương Ngôn đã

dẫn bạn gái về tới đây, đỗ xe của Tạ Uẩn Ninh ra bãi đỗ xe. Lúc cô vừa đi
qua, Lâm Giai Khởi từ trong xe bước xuống, liếc mắt nhìn cô.

Lê Lạc giơ tay vẫy chào Lâm Giai Khởi. Lâm Giai Khởi quay đầu

mỉm cười đáp lại. Nhiệt độ trên núi rất thấp, Lâm Giai Khởi phải khoác áo
khoác thể thao của Thương Ngôn, chiếc áo nhìn tương đối rộng so với vóc
người nhỏ nhắn của cô, Lâm Giai Khởi nhỏ giọng hỏi Thương Ngôn: "Còn
có gì ăn không anh?

Lâm Giai Khởi đi một chặng đường xa tới đây, vì thế nên cô vẫn chưa

ăn cơm tối. Thấy anh hơi lúng túng, Lâm Giai Khởi xấu hổ, giải thích: "Em
cứ tưởng rằng bọn anh đi chơi, cho nên..." Cho nên cô mới xin nghỉ phép
rồi đuổi theo đến tận đây, nếu không, ai mà muốn tới cái nơi quỷ quái này
chứ.

Thương Ngôn do dự một chút, sau đó hỏi Lê Lạc: "Lê Lạc, a di (dì)

nấu cơm tối nay đã về chưa?"

Lê Lạc nhìn về phía gian phòng bếp trống trơn, trả lời Thương Ngôn:

"Những a di nấu cơm tối nay đều là người dân ở những vùng lân cận tới
làm giúp, đều đi về hết rồi."

"Thôi, em không ăn cũng được." Lâm Giai Khởi nói.

Lê Lạc mở miệng nói: "Chỗ của tôi vẫn còn có mấy gói bánh quy và

mỳ ăn liền, cô muốn ăn không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.