BÍ MẬT THỨC TỈNH - Trang 186

Lâm Giai Khởi khẽ cúi đầu, cô thật sự hối hận vì đã chạy tới tận chỗ

này. Tuy Thương Ngôn có nói cho cô biết anh đi tập huấn xa, nhưng nhìn
bức ảnh mà Lê Lạc chia sẻ trên wechat, cô lại tưởng rằng bọn anh đi du
ngoạn.

Dĩ nhiên, người bị lừa là Lâm Giai Khởi cũng không dám chất vấn Lê

Lạc vì đã đăng ảnh lên để lừa cô.

Nhưng mà cũng phải nói, vận số của Lâm Giai Khởi cũng không tệ,

Chu Tiểu Thụ ra ngoài hỏi thăm tình hình, biết được Lâm Giai Khởi đói
bụng nên đã vào phòng bếp chuẩn bị, chỉ tầm năm sáu phút sau, cô bưng
một bát bún xào đặt trước mặt Lâm Giai Khởi.

Lâm Giai Khởi nhìn Tiểu Thụ nói: "Cám ơn cô."

Chu Tiểu Thụ đi ra bên ngoài, Lê Lạc đang ngồi trên ghế đá ngắm

những vì sao, ánh sao trên núi thật là sáng, bầu trời đêm trên núi cũng mênh
mông và với thâm trầm hơn ở thành phố rất nhiều. Chỉ là thế giới trên núi
lại quá nhỏ, từng ngọn núi lớn đã ngăn trở ước mơ và hoài bão của không
biết bao nhiêu người. Lê Lạc quay đầu, mỉm cười nhìn Chu Tiểu Thụ.

Chu Tiểu Thụ ngơ ngác, đang định nói chuyện với cô nhưng vì nghe

thấy tiếng bước chân ở sau lưng nên lại thôi. Hóa ra là Thương Ngôn muốn
cảm ơn Tiểu Thụ: "Tiểu Thụ, cám ơn cô."

"Không cần khách khí." Tiểu Thụ nói với Thương Ngôn: “Mọi người

đều là khách, cần gì phải vậy."

Buổi tối, Lâm Giai Khởi ngủ chung với Chu Tiểu Thụ.

Nhà trọ trên núi không có nhiều phòng, Thương Ngôn cũng phải ở

chung phòng cùng với Chu Bắc, chỉ có một mình Lê Lạc được ở riêng
trong một căn phòng nhỏ, cho nên lẽ ra Lâm Giai Khởi sẽ phải ở chung
phòng cùng với Lê Lạc. Rất may, Chu Tiểu Thụ chủ động nhận lấy sự

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.