BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 102

Xuân Hòa, ánh mắt nhìn thấu người khác, như con thuyền chở
sự chết chóc.

“Ha ha, thực ra thì cô đâu cần phải sợ như vậy, Trương Xuân
Hòa, cô đâu có làm chuyện gì xấu.”

“Vậy cô mau thả tôi ra.”

Tằng Hương lắc đầu, bỗng nhiên cô tóm lấy vai Xuân Hòa, nhìn
cô ta với ánh mắt đầy căm tức.

“Thế nhưng nếu cô là Trần Phàm, thì lại khác!”

Mọi người ai cũng giật mình, làm sao Xuân Hòa lại có thể là
Trần Phàm được cơ chứ? Tằng Hương chậm rãi nói tiếp: “Người
khác có thể không biết, nhưng tôi thì khác. Trương Xuân Hòa
tháng trước đã gặp tai nạn và biến thành người thực vật. Trong
kỳ nghỉ đó, khi đang đi dạo thì chúng tôi đã gặp tai nạn, sự việc
xảy ra ngoài ý muốn, cô ấy đã được chuyển đến viện của chúng
ta. Nửa tháng sau khi tôi xử lý xong việc tai nạn trở về thì lại
thấy cô ta như không có chuyện gì xảy ra vậy. Tôi đã một mực
hoài nghi Trương Xuân Hòa là giả, những phát hiện sau này đã
chứng thực cho điều tôi nghi ngờ là sự thực, hơn nữa tôi còn tìm
hiểu được cô chính là Trần Phàm.”

Bất chợt Trương Xuân Hòa cười lớn, lúc này có vẻ cô hơi mất
bình tĩnh.

“Cô nói không sai, tôi chính là Trần Phàm. Não của Xuân Hòa đã
bị viện trưởng mang đi nghiên cứu rồi. Như vậy cô có thể bắt tôi
ư. Hiện tại tôi là Trương Xuân Hòa, một con người trong sạch vô
tội. Mà trong ngục giam kia đã có một bản sao của tôi, cô ta và
tôi một điểm khác biệt cũng không có. Ha ha ha...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.