BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 16

bạn cũng không có cách nào cảm nhận được hết tính chất đặc
biệt của nó, có thể bạn và mẹ đẻ của cậu ta có những điểm giống
nhau hoặc gần giống nhau, cho nên khi cậu ta nhìn thấy bạn
mới có phản ứng như vậy, không cần phải lo lắng quá đâu, nếu
như bạn cần giúp đỡ thì tôi có thể đi gặp bệnh nhân đặc biệt đó
của bạn.” Nghe những lời khuyên của Tần Ninh, tôi cảm thấy
nhẹ nhõm hẳn đi, người bình thường đều thích đi tìm phiền
não, lo những cái không đâu, tôi cũng không tránh khỏi như
vậy. Cũng có thể coi là được ngủ một giấc ngon lành, buổi sáng
thức dậy mở cánh cửa ra hít thở không khí trong lành, tôi cảm
thấy tinh thần rất sảng khoái.

Ở văn phòng khoa lại không yên tĩnh như mọi ngày, trong
phòng nghỉ rất ồn ào, Uông Lệ Sa sứt đầu mẻ trán bị vây xung
quanh.

“Không phải tôi là một hồng nhan họa thuỷ hay sao?” Lâm Phi
ôm lấy rồi vỗ về đôi vai của Kim Hiểu, nhưng ánh mắt lại hướng
thẳng về phía Uông Lệ Sa.

“Không có khả năng lớn như thế được? Chúng mày mấy con
ranh không biết thương lượng hay sao mà tới đây làm cho tao
cũng hồ đồ!” Uông Lệ Sa nhìn mấy cô y tá với ánh mắt hoài nghi,
mấy cô y tá vừa mới vào viện làm không lâu. “Thôi đi, tối nay
tao trực ban xem sao.”

Tôi vốn cũng muốn đi vào hỏi xem đã xảy ra chuyện gì, nhưng
lại nghĩ dù sao hôm nay mình cũng trực đêm, đến lúc đó hỏi cô
Uông Lệ Sa cũng được, gần đây tình hình các phòng bệnh đều
rất yên tĩnh, bệnh tình của La Hưng đã khá hơn. Khi nhìn bệnh
án của anh ta, tôi thấy Hà chủ nhiệm viết một câu: “Có thể cấy
ghép tim.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.