BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 32

Sau đó bố của Trần Hiểu Mộng là viện trưởng bệnh viện tốt nhất
thành phố này đã tìm đến Hạ Côn, một chàng trai bình thường
và đặt vấn đề, cái gì là quan trọng nhất đối với đàn ông, lúc đầu
Hạ Côn không hiểu được ý của ông ta. Nhưng nhưng đến khi
nhìn thấy những đứa bạn học không giỏi giang như mình đều
đã được nhận vào bệnh viện làm, còn bản thân mình thì lại
không được nhận, ông ta bắt đầu cả ngày hút thuốc.

Khi đó Trần viện trưởng lại đến tìm Hạ Côn. Hạ Côn chợt hiểu
mình gặp phải trở ngại khi tìm việc, nhất định có liên quan tới
Trần viện trưởng, con người đức cao vọng trọng trong giới y
học. Ông ta cảm thấy mình thật nhỏ bé vô nghĩa. Trần viện
trưởng nói thẳng với ông ta chỉ cần đồng ý lấy Trần Hiểu Mộng,
thì không chỉ có thể vào làm ở bệnh viện tốt nhất mà còn có thể
được gửi đi nghiên cứu sinh.

Không ngờ Lâm Diệu mẹ tôi đã vô tình nghe thấy tất cả những
điều Trần viện trưởng nói với Hạ Côn. Lâm Diệu không vào nữa
mà đã bỏ đi. Tốt nghiệp rồi Lâm Diệu đã biến mất, Hạ Côn
không sao tìm nổi Lâm Diệu, nửa tháng sau thì Uông Lệ Sa đưa
cho Hạ Côn một phong thư. Lâm Diệu nói chẳng thể cho Hạ Côn
được bất kì thứ gì, ngoài người đó ra, vả lại cuộc sống còn dài.
Lâm Diệu mẹ tôi không muốn là vật cản trở sự thành công của
ông ta, cho nên đã tự đi tìm hạnh phúc cho mình.

Hạ Côn đã đồng ý kết hôn với con gái của Trần viện trưởng, sau
khi kết hôn mới biết Trần Hiểu Mộng mắc phải bệnh tim, từ nhỏ
được bố chiều chuộng quen rồi, chỉ cần muốn cái gì thì sẽ được
cái đó. Bố bà ta chẳng tiếc bà ta một cái gì. Không có được cuộc
hôn nhân hạnh phúc, Hạ Côn rất ít khi về nhà, ông đã dồn tất cả
tâm huyết vào công việc của mình.

Sau khi mẹ tôi Lâm Diệu mất tích hơn nửa năm, đột nhiên Uông
Lệ Sa tới tìm ông ta, kể cho ông ta một tin động trời. Lúc mẹ tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.