BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 33

Lâm Diệu rời xa ông ta, bà đã có thai hai tháng, đứa trẻ đã được
sinh ra, nó là con gái, không may đứa trẻ lại bị mắc bệnh tim
bẩm sinh, Lâm Diệu sinh khó nên đã qua đời, bà di chúc lại định
gửi đứa bé vào cô nhi viện nhưng Uông Lệ Sa không đành lòng
nên đã làm trái ý của mẹ tôi Lâm Diệu, cô đã đi tìm Hạ Côn và kể
chuyện này.

Hai người liền dựng lên vở kịch có người bỏ rơi đứa con bị bệnh.
Hạ Côn rất biết ơn Uông Lệ Sa đã cho ông biết tin mình có một
đứa con, đã sắp đặt cho Uông Lệ Sa từ một viện nhỏ ở huyện
chuyển tới khoa của ông ta. Ông ta đàng hoàng nhận nuôi tôi,
lại còn theo ý của mẹ nuôi tôi, gọi tôi bằng cái tên “Trần Phàm.”
Ông ta luôn cho tôi uống thuốc, và cũng biết bệnh của tôi không
thể qua được mười tuổi, nên đã luôn tìm cách để phẫu thuật cho
tôi, đúng lúc đó có một bệnh nhân nhỏ tuổi, cũng tầm tuổi của
tôi nhập viện, khi kiểm tra cơ thể của đứa bé này, Hạ Côn phát
hiện tim nó có tiếng kêu lạ, và phát hiện hóa ra nó có hai quả
tim.

Ông ta đã giấu diếm phân tích các số liệu và biết rằng tim của
đứa bé đó mà được ghép cho tôi một trái thì tỉ lệ sống sót là rất
cao.

“Bố có một chút ích kỉ, bố thấy các chỉ số của trái tim đó rất
thích hợp để cấy cho con! Mà ca phẫu thuật này chỉ có bố và
Uông Lệ Sa biết. Bố cần một trợ thủ giúp bố một tay, ở cái bệnh
viện này có thể nói bố và cô ta là có kinh nghiệm nhất.” Hạ Côn
nói xong rồi nhìn tôi với ánh mắt đầy sự mệt mỏi.

“Lúc đầu Uông Lệ Sa không đồng ý, nói bố đã vi phạm chức
trách của một bác sĩ, lúc đó bố chỉ nghĩ là phải cứu sống con mà
thôi, vì vậy bố đã đe doạ cô ta: “Tôi làm phẫu thuật tim hoàn
chỉnh như vậy, cẩn thận có ngày tôi sẽ lấy mất trái tim của cô
đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.