BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 36

Về sau tôi nghe thấy đồng nghiệp của Uông Lệ Sa nói, trước khi
chết cô ấy đã thừa nhận mình bỏ tim lợn vào ngăn kéo và tủ
đựng đồ của mọi người, chỉ là do cô ấy đã quá căng thẳng, thực
ra cô ấy rất sợ khi nhìn thấy tim, thậm chí sợ cả khi người ta
nhắc tới chữ “tim.”

Bác sĩ tâm lý của cô Uông đã nói với cô rằng càng sợ cái gì thì
càng dễ gặp phải cái đó. Cho nên cô Uông đã mua rất nhiều tim
lợn về nhà nhưng chính cái cách đó đã làm cho cô ấy hầu như bị
suy sụp. Điều này giải thích tại sao cô ta lại tới nhà chủ nhiệm
Hạ gây chuyện. Cô ấy cảm thấy nếu như năm xưa không phải Hạ
Côn có ý tốt điều cô ta về thì cô ta đã không làm việc ở khoa này.

Lúc Uông Lệ Sa tự sát, một nhát dao chính xác không sai một ly
cắm vào bên trái của xương ngực khoảng hai đốt xương sườn.
Tôi lại nhớ tới cái vẻ đau khổ khi ngủ mơ hiện lên trên vẻ mặt
của cô lúc ép chặt trái tim. Như vậy những chuyện xảy ra trước
đây đã khiến cô Uông phải chịu sự giày vò về tinh thần, có lẽ cái
chết là sự giải thoát duy nhất đối với cô.

Trong khoa không khí rất nặng nề, rất nhiều bệnh nhân nghe
thấy những tin tức này liền xin xuất viện. Mọi người bàn tán
không ngớt, còn nói rằng khoa tim trúng tà khí, chỉ sợ vào rồi
thì bị moi mất tim.

Phòng bệnh đã vắng đi rất nhiều, chúng tôi cũng ít việc, cái chết
của Uông Lệ Sa có lẽ làm Hạ Côn rất ân hận.

Sau hơn hai mươi năm mới biết được bố đẻ mình là ai, tâm trạng
của tôi rất phức tạp, mẹ tôi còn trẻ vậy mà đã ra đi, bà đã vì bố
tôi Hạ Côn mà hiến dâng tất cả. Tôi rất hận Hạ Côn nhưng nghĩ
lại thì trong người tôi đang mang dòng máu của ông thế là tôi
lại bắt đầu cảm thấy thương xót ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.