BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 92

Tôi và Lý Tây sợ hãi lùi về phía sau, chị Triệu cũng liên tục nhìn
ra phía sau, đã lùi tới sát tường, cả người ép chặt vào tường
giống như bị một lực nào đó đẩy mạnh vào.

“Ha ha ha ha...”

Chị Triệu bế Văn Bân lên tay rồi cười to, tiếng cười này không
giống như tiếng cười với trẻ thơ. Cậu bé lại mở con mắt thứ ba ra
rồi, nhìn vào từng người, hết người nọ đến người kia, đôi tay
nhỏ bé khua khua liên tiếp chạm vào mặt chị Châu. Nhưng
dường như chị Châu vẫn không cảm thấy là đứa bé mình đang
bế vẫn còn sống, vẫn cứ nói tiếp như thể chị ta đang một mình ở
một cõi.

“Cô mau lại đây mà xem, ở đây còn có đứa bé ba mắt nữa cơ, tôi
nghe nói ăn con mắt thứ ba này sẽ có mắt âm dương, có thể
nhìn thấy ma! Còn ăn cái đầu này thì có thể giao tiếp với ma quỷ
được! Ha ha, ta thật là thông minh, ngay cả những chuyện này
cũng có thể nghĩ ra. Hay là thế này, chi bằng chúng ta ăn cái đầu
của nó đi! Không cần bán nữa, chúng ta đã bán trẻ con chết rồi,
tôi luôn cảm thấy nhưng vết máu đó cứ lao vào chúng ta, cứ cho
là không phải thì sớm muộn gì chúng ta cũng bị những linh hồn
của bọn trẻ tìm đến báo thù. Chúng ta sớm đã có sự chuẩn bị.
Tôi đã học viết mấy lá bùa để trấn. Nếu có nhìn thấy bọn chúng
thì cũng không phải lo sợ gì nữa.”

Chị Châu nói rồi đi đến trước mặt chị Triệu, dường như là áp sát
vào sống mũi chị ấy rồi nói: “C... Cô điên rồi.”

Chị Triệu run rẩy nói, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, còn chị Châu
vẫn cười không ngớt.

Đúng lúc này Đường La chạy vào nhìn chúng tôi đầy vẻ nghi ngờ
khó hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.