BÍ MẬT TRÁI TIM BỊ ĐÁNH CẮP - Trang 99

Tằng Hương quay đầu lại, cười một cách lạnh nhạt, lạnh lùng
nói rằng điều này do Văn Bân nói cho cô biết.

Lúc này mặt của Cố Đông biến sắc đột ngột, mồ hôi toát ra
không ngừng. Tằng Hương nhìn anh ta, khi cô bước tới, Cố Đông
như nhìn thấy quỷ, định kêu lên.

“Không cần phải gọi, khi nãy ra ngoài, tôi đã bảo những người
bảo vệ đi chỗ khác hết rồi, có kêu cũng không ai nghe thấy đâu.”

Cố Đông nhìn Tằng Hương với ánh mắt tuyệt vọng, không biết
được cô sẽ nói ra điều gì nữa.

“Tiếp theo phải nói tới chuyện của Cố Đông, ha ha, anh có biết
điểm thiếu sót của anh ở đâu không? Thôi nào, còn bắt tôi phải
nói ra à, cứ cho là y tá yêu bệnh nhân đi, nhưng cũng không thể
nào ở trong phòng bệnh nửa tiếng đồng hồ. Vì vậy, anh có mơ
tưởng thì cũng giống như những điều viển vông khác mà thôi.
Nhưng khi mộng tưởng kết thúc, anh nhận ra rằng mình chẳng
có gì cả, anh mất bình tĩnh, và muốn giết người. Lúc nào anh
cũng ở trong tâm trạng muốn giết người, đúng không? Nó cũng
giống như điều anh đã từng nói, cái được gọi là biến thái.”

“Người đầu tiên bị hại có phải là ông Đỗ? Khi Đỗ Thu Thanh rời
khỏi phòng bệnh, anh đã theo ông ta đi vào nhà vệ sinh và nói
bác sĩ muốn ông ta đến phòng chụp X-quang, vì bệnh của ông ta
có biến đổi. Từ trước đến nay ông Đỗ rất tin vào bác sĩ, vậy là
ông ta đến phòng chụp X-quang. Anh đã âm thầm đi theo sau và
bắt đầu hành động. Anh đánh cho ông ta choáng váng, sau đó
chặt đứt cánh tay của ông ta rồi rời khỏi đó. Ông Đỗ tỉnh dậy thì
đã bị mất quá nhiều máu, lại không thấy cánh tay mình đâu cả,
nỗi đau trên cơ thể cộng thêm sự sợ hãi đã khiến ông ta không
thể sống nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.