BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 117

Diệp Phi Vũ cười cười: "Ừ, bản nhạc này khiến tôi nhớ tới người thân

của tôi, nhưng họ đều không còn trên đời này nữa rồi." Vẻ khổ tâm của anh
ta khiến Từ Nam Phương chợt thấy đồng cảm.

Cô khẽ thở dài, nếu Diệp Phi Vũ và người nhà anh ta sinh ly tử biệt, vậy

cô và cha cô thì sao đây? Cách nhau bao nhiêu kiếp người?

Diệp Phi Vũ xuống xe, tiếp tục giúp Từ Nam Phương mở cửa xe, anh ta

đang định tháo dây an toàn cho cô thì cô đã tự bước xuống. Tuy nhiên khi
Từ Nam Phương và Diệp Phi Vũ đang đi vào trong sảnh lớn, bỗng có hai
chiếc xe việt dã chạy tới.

Từ Nam Phương dừng chân tại cửa vào, chăm chú nhìn hai chiếc xe kia,

quả nhiên trông thấy mấy người Thượng Quân Trừng xuống xe. Mặc dù
anh đeo kính râm nhưng Từ Nam Phương vẫn có thể nhận ra ngay lập tức.

Cô kinh ngạc, bọn họ càng kinh ngạc hơn, nhất là Ngô Thi Hủy đang

sánh đôi bên cạnh Thượng Quân Trừng, vừa trông thấy Từ Nam Phương,
sắc mặt cô ta sa sầm lại. Ngô Thi Hủy trừng mắt lườm Jim, tỏ ý chất vấn,
giống như nghi ngờ Jim và Thượng Quân Trừng thông đồng lừa mình.

Jim nào dám đối đầu với Ngô Thi Hủy, anh ta dặn dò một trợ lý khác đưa

Thượng Quân Trừng vào trong, còn mình đi lo vé máy bay.

Diệp Phi Vũ đi lên phía trước, nhìn Thượng Quân Trừng: "Chẳng phải

cậu đi từ sớm rồi sao?"

Thượng Quân Trừng bộ dạng mệt mỏi, nhưng ở đây người qua người lại

nhiều, anh không dám tháo kính râm xuống. Anh vừa đi vào bên trong vừa
bất đắc dĩ giải thích: "Bị tên Đạo diễn độc ác kia kéo lại bổ sung thêm hai
cảnh. Nguyên hai tiếng đống hồ không xong, ngồi xe tám tiếng nữa, tớ sắp
nôn mửa hết cả ra rồi đây."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.