BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 293

của cô, Hạ Giáng Tư cuối cùng vẫn rụt tay lại: "Thôi được rồi! Nếu không
thì chị tự cởi ra đi. Tôi mà làm chị lại hét toáng lên người khác nghe được
lại tưởng tôi thích chơi trò cảm giác mạnh! Chuyện này truyền ra ngoài thật
đúng là mất mặt."

Trước tới giờ chỉ có phụ nữ yêu thương nhung nhớ Hạ Giáng Tư, cậu ta

cũng chưa bao giờ thiếu phụ nữ bên mình, đương nhiên cậu ta không muốn
để người ngoài nghĩ rằng mình đê tiện đến mức phải dùng thích "cảm giác
mạnh".

Từ Nam Phương hỏi với giọng không mấy thiện cảm: "Thiếu gia muốn

giả vờ bị bệnh gì mà phải làm đến nước này?" Cô nhíu mày, bỗng nhiên
cảm thấy mình với Hạ Giáng Tư chơi cái trò này giống như nghịch dao có
ngày đứt tay.

Hạ Giáng Tư cười khì: "Khi còn bé, tôi đã giả bị bệnh rất nhiều rồi, mẹ

tôi chắc chắn sẽ không tin. Có điều, hiện giờ tôi có một chủ ý cực kỳ hay có
thể khiến mẹ tôi tin tưởng ý đồ của mình đã thực hiện được." Nói tới đây,
Hạ Giáng Tư lại chớp chớp mắt nhìn Từ Nam Phương, "Lại có thể khiến
Thượng Quân Trừng ghen! Coi như nhất cử lưỡng tiện."

Từ Nam Phương khóc không được, cười cũng chẳng xong. Cô tin Hạ

Giáng Tư có rất nhiều chủ ý xấu, chỉ có điều những thứ cậu ta nghĩ ra đều
là những mánh khóe kỳ lạ. Từ Nam Phương thật sự muốn cười chế giễu,
nhưng vẫn gắng nhịn xuống: "Biện pháp gì nhất cử lưỡng tiện?"

Hạ Giáng Tư ghé sát vào tai Từ Nam Phương nói nhỏ: "Lát nữa tôi sẽ hét

lớn: Mông tôi bị cắn chảy máu..."

Cậu ta còn chưa nói hết câu, Từ Nam Phương đã như bị dòng điện cao

thế một trăm nghìn vôn chạy qua, suýt nữa tắt thở.

Hạ Giáng Tư vẫn đang đắc ý với kế hoạch của mình. "Ha ha, mông của

tôi làm sao lại bị người khác cắn được chứ? Chẳng cần nghĩ cũng đoán ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.