BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 307

Tam phu nhân không thèm nhìn nữa, cố gắng lấy lại điềm tĩnh rồi tiếp tục

trách móc con trai: "Anh đúng là đã làm mất mặt nhà họ Hạ! Sao nhà họ Hạ
lại có thứ con cháu chỉ biết làm người khác thất vọng như anh chứ? Các
người, các người quả thực là bất kính với thần linh."

Hạ Giáng Tư trong lòng đã biết rõ mẹ mình đang diễn tuồng, cậu ta

không kìm được lên tiếng châm chọc sự dối trá của mẹ: "Mẹ không tin
Phật, không tin Chúa, thì còn sợ gì thần linh?"

Bị Hạ Giáng Tư chọc ngoáy, tam phu nhân càng thêm tức giận, có lẽ là

không muốn nói tiếp chuyện xấu hổ này trước mặt người hầu, bà ta hất cằm
ra hiệu cho đám người hầu để lại đèn rồi ra ngoài.

Không thể làm gì được con trai, tam phu nhân đành phải chuyển sang

dạy bảo Từ Nam Phương: "Nam Phương, tôi bảo cô tới giám sát thiếu gia
học hành, thoạt nhìn cô là một người rất hiểu lý lẽ, sao lại cũng hồ đồ như
thế?"

So với lúc trách mắng Hạ Giáng Tư, ngữ khí của tam phu nhân còn dễ

chịu hơn nhiều, có lẽ kiêng nể Thượng Quân Trừng nên bà ta vẫn tỏ ra
khoan dung với Từ Nam Phương.

Từ Nam Phương buồn bã cúi đầu.

Thượng Quân Trừng hừ lạnh: "Hiểu lý lẽ?!"

Tiếng cười lạnh của anh cực kỳ chói tai trong đêm khuya tĩnh lặng.

Vừa rồi tam phu nhân mắng Hạ Giáng Tư, Thượng Quân Trừng không

hề xen nửa lời, có lẽ trong lòng anh cho rằng Hạ Giáng Tư đáng bị ăn
mắng. Bằng không, anh cũng chẳng hơi đâu mà tặng cho cậu ta một cú
đấm. Nhưng lúc tam phu nhân động đến Từ Nam Phương, Thượng Quân
Trừng lại kìm lòng không đặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.