BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 408

đến mức cứ xông vào đây như vậy sao? Nói cho các anh biết, các anh quá
coi thường chúng tôi rồi. Mọi tín hiệu liên lạc trong này đều đã bị chúng tôi
cắt đứt, bộ thiết bị này của tôi chính là để đối phó với căn cứ quân sự. Bảo
tàng thì sao nào, chẳng qua người ta chỉ khuếch đại lên! Hiện giờ hình ảnh
trong phòng giám sát đã bị thay đổi, chẳng ai biết trong này xảy ra chuyện
gì hết." Bạch Thanh Dật mặt không biểu tình, nhưng giọng nói không giấu
được sự đắc ý, "Hơn nữa, thật sự muốn dọa dẫm ta? Cảnh sát với công an
là cái thá gì?"

Nói tới đây, Bạch Thanh Dật nhìn về phía Jim. Anh ta thấy Jim đang run

rẩy sợ hãi, dường như những lời vừa rồi là Bạch Thanh Dật nói cho Jim
nghe. Không hiểu sao Jim tự dưng nhớ tới bộ dạng giết người không chớp
mắt của hắn ta, vẻ mặt hắn ta lúc ấy thật chẳng khác gì hiện tại.

"Anh có bản lĩnh gì là chuyện của anh! Nhưng muốn giết cô ấy thì phải

hỏi tôi trước!" Sự kiên định của Thượng Quân Trừng khiến đáy lòng Từ
Nam Phương xót xa. Dường như tất cả những trách móc của anh đều chỉ là
vì tức giận bộc phát, một khi cô gặp nguy hiểm, anh sẽ quên hết sự lừa dối
của cô và sự bất mãn của bản thân để chạy tới trước mặt che chở cô. Những
điều Thượng Quân Trừng nói đúng là rất ngây thơ, rất bạo gan, nhưng
chính điều đó lại càng khiến người ta lo lắng, càng khiến người ta không nỡ
và trân trọng.

Bạch Thanh Dật cười nhạt: "Trừng thiếu gia không sợ hãi đúng là chuyện

tốt, nhưng nhiều khi cần phải biết lượng sức mình mới được. Cậu muốn
cứu cô ta ư? Sợ rằng cậu không có bản lĩnh ấy." Nói xong, trên tay Bạch
Thanh Dật đã xuất hiện một khẩu súng, chĩa thẳng vào Từ Nam Phương.

"Súng kíp?" Từ Nam Phương cảm giác không chắc chắn khi nói ra. Cô

chưa từng trông thấy súng lục, nhưng Đại Minh đã có rất nhiều súng kíp
được sử dụng, Từ Nam Phương không hề xa lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.