BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 425

Thế nhưng khi cô còn đang loay hoay cởi dây an toàn thì Diệp Phi Vũ đã

vươn tay ra, nghiến răng một cái gắng sức kéo cô ra khỏi xe. Trong xe
thoáng chốc ngập mùi xăng, động tác của Diệp Phi Vũ vô cùng nhanh nhạy,
Từ Nam Phương chỉ kịp cảm nhận thấy hai tay mình bị kéo căng, bả vai
gần như sắp vỡ vụn.

Hông cô va đập vào tay lái, hai chân bị vướng tại khe giữa chỗ ngồi. Khi

Diệp Phi Vũ đưa nửa thân cô ra ngoài, xe của hai người đã bị chiếc xe kia
kéo đi một vòng. Diệp Phi Vũ lại dồn sức, hai người lập tức ngã nhào
xuống mặt đất, lăn đi thật xa.

Chỉ trong ngày hôm nay, Từ Nam Phương đã bị giày vò quá nhiều lần,

trước kia còn là phi tần, mặc dù "ăn bữa nay, lo bữa mai", nhưng cũng
không đến mức tiều tụy như bây giờ. Khó khăn lắm cô mới ngăn cơ thể
mình tiếp tục lăn, định thần lại, cảm thấy toàn thân ê ẩm.

Cô gắng chịu đựng, đang muốn đứng dậy thì đã thấy Diệp Phi Vũ chìa

tay về phía mình.

"Cảm ơn." Từ Nam Phương ngẩng đầu, trông thấy khuôn mặt lấm lem

của Diệp Phi Vũ. Không ngờ anh ta còn chưa kịp lau bùn đất trên mặt mà
đã chạy tới giúp mình.

Từ Nam Phương đứng dậy, nhìn về phía hai chiếc xe, hoảng hốt cực độ.

Chiếc xe vừa tông vào họ đã mất lái, trượt xa vài mét, đâm vào gốc cây

ven đường. Cây không vấn đề gì nhưng xe thì đã biến dạng, chỉ còn lại ánh
đèn ngắc ngoải. Từ Nam Phương còn loáng thoáng nhìn thấy có người ngồi
ở ghế lái, nhưng chỗ hắn lại không có động tĩnh gì, cô mơ hồ có cảm giác
mùi máu tươi ngập trong chiếc xe kia đang lan tỏa ra bên ngoài.

Theo sát đằng sau là một chiếc xe việt dã lớn, đen bóng đang chìm trong

bóng đêm. Nếu không nhờ vào ánh đèn lúc sáng lúc tối như đang cười nhạo
kia thì có lẽ Từ Nam Phương đã quên mất sự tồn tại quan trọng của nó. Lúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.