BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 456

Liên Hương bĩu môi: "Chắc chắn là bọn cho vay nặng lãi tìm đến! Đáng

đời!" Ngày đầu tiên bước chân vào nhà họ Hạ, Từ Nam Phương đã được
tam phu nhân ứng trước một khoản tiền, Liên Hương suy đoán như vậy
cũng không phải vô căn cứ.

"Không phải! Không phải! Cháu không vay nặng lãi bao giờ! Cháu cũng

không biết mình đã gây thù chuốc oán với ai! Tự nhiên hôm qua có người
tìm đến sát hại cháu. Nếu không nhờ... Không nhờ... Cháu nhất định đã mất
mạng rồi... Cháu sợ lắm..."

Từ Nam Phương nắm chặt hai tay trước ngực, bộ dạng run rẩy như vừa

nghĩ lại một chuyện kinh hoàng nào đó, sợ hãi đến mức không dám thở
mạnh.

Tam phu nhân bỗng chốc nổi hứng, vẻ mặt thờ ơ lúc đầu biến mất, bà ta

nhìn Từ Nam Phương bằng ánh mắt tò mò, dường như muốn đào bới ra tin
tức hay ho nào đó từ những lời cô vừa nói. Bà ta nhẹ nhàng đảo mắt trên
người Từ Nam Phương, quần áo rách nát bẩn thỉu, quả thực giống như vừa
trải qua một cơn nguy nan nào đó.

Hạ Giáng Tư nhíu mày, muốn lên tiếng hỏi nhưng lời còn chưa kịp thốt

ra thì đã bị tam phu nhân trách mắng: "Được rồi, ở đây không có việc của
con, mau về học bài đi!"

Khẩu khí của bà ta lúc này có mất kiên nhẫn, nôn nóng muốn đuổi Hạ

Giáng Tư đi. Bởi vì bà ta quan tâm nhất hiện giờ là chuyện của Từ Nam
Phương.

Hạ Giáng Tư nào có chịu nghe lời như thế, nhưng Từ Nam Phương đã

nhanh nhẹn đến bên cạnh tam phu nhân, cung kính khom lưng chào, nhỏ
nhẹ nói với Hạ Giáng Tư: "Thiếu gia về trước học bài đi, không cần lo cho
Nam Phương, Nam Phương không sao đâu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.