BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 457

Tam phu nhân tiếp lời: "Yên tâm, mẹ không ăn thịt cô ta!" Lúc này bà ta

đã hoàn toàn không nhắc đến việc đuổi Từ Nam Phương đi.

Hạ Giáng Tư vẫn còn lấn cấn, nhưng không dám làm trái, trong đầu thầm

nghĩ thôi thì cứ ra ngoài đợi cũng được. Nghĩ vậy, cậu ta không nói gì thêm
mà dứt khoát đi ra bên ngoài, đứng từ xa nhìn vào khoảng vườn trống trước
mặt, nếu tam phu nhân có đuổi Từ Nam Phương đi, nhất định sẽ gọi người
hầu tới, lúc ấy cậu ta ngăn lại còn kịp.

Đi được một đoạn khá xa, Hạ Giáng Tư dừng chân, quay đầu lại nhìn đã

thấy mẹ mình đứng dậy khỏi tấm thảm tập yoga. Bà ta dẫn Từ Nam
Phương đi vài bước vào sâu trong bãi cỏ, cách xa chỗ mấy người hầu còn
lại, dường như muốn nói chuyện riêng với Từ Nam Phương.

Tam phu nhân cứ đi mãi về phía trước, đến khi xác định không ai có thể

nghe lén được, bà ta mới thở dài một hơi đầy ẩn ý, mắt nhìn ra xa. Bãi cỏ
này khá cao, vốn dĩ là một sườn dốc, leo lên đến đỉnh còn có thể trông thấy
toàn bộ quang cảnh trong vườn.

"Nam Phương, cô thật sự khiến tôi thất vọng!" Khi tam phu nhân mở

miệng, ngữ khí ngập sự tiếc nuối. Bà ta quay người lại nhìn Từ Nam
Phương với ánh mắt đau đớn.

Từ Nam Phương ngước mắt, vẻ mặt tủi hổ giống như đang hổ thẹn với sự

cất nhắc của bà ta.

"Lúc đầu trông thấy cô tôi đã thích, vừa ngoan ngoãn vừa biết điều, thế

nên tôi mới để cô thay tôi quản thúc Giáng Tư." Tam phu nhân nói như thể
tất cả đều là những điều đương nhiên, "Nhưng không ngờ cô tới chỗ Giáng
Tư được một ngày một đêm mà đã gây ra không ít chuyện như vậy, thậm
chí còn nghiễm nhiên như vậy trong phòng niệm kinh! Haizzz..." Tam phu
nhân oán hận nói, "Tôi có ý tốt để cô ra ngoài thu xếp việc nhà, cô lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.