BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 458

không biết điều, dám một đi không trở về! Nếu cô và Quân Trừng thật sự
tốt với nhau, tôi cũng không giữ cô lại đây, cô gọi Quân Trừng tới..."

"Không, không phải, phu nhân! Cháu không..." Từ Nam Phương tỏ ra

khó xử, mặt ửng đỏ. Tam phu nhân đương nhiên biết rõ trong những
chuyện này Từ Nam Phương không sai, bà ta vô cùng hài lòng với thái độ
muốn giãi bày mà bất lực này của cô.

"Cô không cần nói nhiều nữa! Ở đây là nhà họ Hạ, cô cần tiền nên mới

vào đây, nên biết thân phận của mình. Vì sao lại chưa nói rõ ràng mà đã bảo
Giáng Tư về đây thông báo với tôi rằng cô muốn bỏ việc? Hôm nay cô lại
một mình quay về, tới tới lui lui tùy tiện như vậy, quả là không coi tôi ra gì!
Cô bảo làm sao tôi còn có thể giữ cô lại bên cạnh nữa?" Tam phu nhân nói
như thể mình là một chủ nhân vô cùng tốt.

"Phu nhân, Nam Phương không cố ý! Hôm qua chỉ là... suýt nữa cháu bị

người ta lấy mạng, nên không kịp trở về..." Từ Nam Phương cuống quýt
nói, thái độ như rất để tâm tới những điều tam phu nhân nói.

"Hôm qua cô suýt bị lấy mạng?" Tam phu nhân mở to mắt, đây mới

chính là vấn đề mà bà ta quan tâm.

"Vâng! Có người muốn giết cháu!" Từ Nam Phương run rẩy nói.

"Trời! Là ai? Cô gây thù chuốc oán với ai?" Tam phu nhân vờ quan tâm.

Từ Nam Phương lắc đầu, không trả lời.

Tam phu nhân liếc mắt, cứng rắn nói: "Nếu cô không muốn nói thì thôi

vậy!"

Từ Nam Phương vội vàng lên tiếng: "Không phải, không phải! Chỉ là

cháu cũng không biết ai muốn lấy mạng cháu!" Cô vờ ngây ngô, "Cháu chỉ
biết đám người đó mặc đồ đen, vừa thấy cháu liền nổ súng không do dự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.