BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 465

người đó có lẽ là tứ phu nhân. Phụ nữ với nhau luôn không tránh được đấu
đá.

Vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đã tới. Từ Nam Phương nghe thấy một

giọng nói nũng nịu vang lên từ đằng sau: "Bác ba, sao vừa mới gặp nhau
mà đã tức giận thế?"

Từ Nam Phương ngẩng đầu, trông thấy một cô bé chừng mười tám tuổi

đi ra từ sau tấm bình phong, đi theo cô bé là một người phụ nữ mặc bộ đồ
màu trắng đục, nhìn qua cũng biết chất vải thuộc hàng thượng đẳng, dưới
ánh mặt trời phát ra những tia óng ánh. Chắc hẳn bà ta chính là tứ phu
nhân, còn cô bé vừa cất giọng ngọt ngào gọi "bác ba" kia là tứ tiểu thư.

Từ Nam Phương còn nhớ trước đây được nghe Liên Bồng nói qua về tình

hình nhà họ Hạ, chi bốn là con trai út của lão vương gia nhưng không sinh
được con trai mà chỉ có một cô con gái. Phu nhân của đại lão gia không
màng chính sự, nhưng phu nhân của chi thứ hai lại dồn mọi tâm tư lên cậu
con trai đang sắp chết của mình, về phần tam phu nhân, quanh năm ở bên
ngoài, không có việc quan trọng thì không quay về cái nhà này. Thế nên
trách nhiệm quản lý vương phủ được giao cho tứ phu nhân.

"Chị ba!" Tứ phu nhân đi lên phía trước, thoáng nhìn là biết vẻ mặt tươi

cười của bà ta là biểu hiện bên ngoài, "Ngại quá! Trong nhà có chút việc
vặt, em bận quá nên em quên mất. Người hầu nói chị đã tới nhưng không
kịp ra cửa đón tiếp chị."

"Cảm ơn ý tốt của thím!" Tam phu nhân nửa cười nửa khóc không đáp.

Tứ phu nhân giả ngây giả ngô: "Sắc mặt chị ba sao lại xấu thế? Chắc

không phải tức giận vì chuyện vụn vặt này đấy chứ? Việc này cũng không
thể trách em được, vì tối qua An Nhân muốn em xoa bóp, nói chuyện, tận
bây giờ tay em vẫn còn tê mỏi." Vừa nói, bà ta còn giơ hai tay lên vỗ vỗ
mấy cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.