BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 492

cháu trốn còn không kịp, giống như gặp phải ôn dịch vậy. Cháu và anh
Thượng..." Cô gắng sức lắc đầu, nhẹ nhàng lau nước mắt.

Tam phu nhân cười: "Tôi chỉ hỏi cô có yêu Thượng Quân Trừng hay

không, cô lại nói với tôi là không thể ở bên Thượng Quân Trừng, lạc đề rồi
nhé! Còn nói là không phải đã yêu rồi thì sao?"

"Cháu..." Từ Nam Phương vội lên tiếng, nhưng chợt nhận ra mình không

có lời nào biện giải.

Tam phu nhân khoát tay, tỏ ý bất đồng: "Hơn nữa, dựa vào đâu nói thân

phận khác biệt thì không được yêu nhau? Giờ đâu phải thời cổ đại mà cần
môn đăng hộ đối?" Tam phu nhân giả vờ "tốt bụng" thay cô gỡ rối.

Từ Nam Phương đoán lúc này hẳn là bà ta đang cổ xúy mình và Thượng

Quân Trừng đến với nhau. Nhị lão gia muốn Thượng Quân Trừng tranh
giành sản nghiệp thì đương nhiên sẽ kéo Thượng Quân Trừng về nhà họ
Hạ, lúc ấy, cô và anh gây ra chuyện mới là ý muốn của tam phu nhân.

Từ Nam Phương cúi đầu, xấu hổ không nói lời nào. Tam phu nhân không

hỏi tiếp nữa, mọi thứ đã sáng tỏ, bà ta chỉ dùng thân phận bề trên mà an ủi
cô một lúc, sau đó cho phép cô ra ngoài.

Ra khỏi phòng, Từ Nam Phương thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, vừa vặn

trông thấy Hạ Giáng Tư đứng ngoài cửa. Thấy cô đi ra, ánh mắt cậu ta sáng
lên, chạy tới hỏi: "Mẹ tôi không gây khó dễ cho chị chứ?"

Từ Nam Phương lắc đầu. Hạ Giáng Tư mỉm cười như đã dự đoán được:

"Nghĩ lại thì thực ra cũng chẳng có vấn đề gì!" Cậu ta nhìn vẻ mặt lo lắng
của Từ Nam Phương, tiếp tục nói, "Suýt quên, tôi đưa chị đi xem cái kia."
Vẻ tươi cười lại hiện lên mặt Hạ Giáng Tư, cậu ta kéo Từ Nam Phương vào
phòng mình, không biết móc đâu ra một chiếc huyên, cười nói: "Cái huyên
này lần trước chúng ta đã trông thấy trong chương trình của anh Trừng đấy.
Tôi đảm bảo đây nhất định là món đồ cổ, hơn nữa, tôi còn tìm thấy trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.