BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 536

Tất cả mọi người đều cảm nhận được bầu không khí khác thường. Đoàn

người Hạ Giáng Tư vốn đang đứng dưới bậc thềm cạnh lão vương gia cũng
bất giác lùi sang một bên, tròn mắt nhìn hai cha con nhị lão gia đang mắt
lớn mắt bé trừng nhau.

Lão vương gia đã hết sức nhẫn nại rồi, ông ta bèn chỉ tay vào người hầu

đứng cạnh, quát: "Đi! Đi đưa hai cha con nó lại đây, ta muốn nghe xem rốt
cuộc bọn họ muốn nói gì?" Rõ ràng là ông rất tức giận vì Thượng Quân
Trừng không coi mình ra gì.

Hai tròng mắt nhị lão gia gần như sắp rơi xuống đất. Ông ta nhìn Thượng

Quân Trừng, muốn áp chế con trai mà không biết phải làm thế nào, cảm
giác vô cùng chật vật.

"Mày đừng có được voi đòi tiên!" Lời cảnh báo của nhị lão gia phát ra tín

hiệu của sự nguy hiểm. Từ Nam Phương có thể nhìn ra cái ớn lạnh trong
mắt ông ta, cái lạnh đủ để đóng băng Thượng Quân Trừng.

Thế nhưng, không rõ là to gan lớn mật hay cố tình ngoảnh mặt làm ngơ,

Thượng Quân Trừng vẫn hờ hững với lời cảnh báo của nhị lão gia, với sự
phẫn nộ của lão vương gia, với thái độ hả hê và bàng quan của những người
khác, dường như tất cả những điều đó chẳng có chút liên quan nào tới
mình. Anh nhìn chằm chằm vào nhị lão gia, từng câu từng từ nói rành
mạch: "Bố không cần chừng mắt với con! Con nói xong những gì cần nói
sẽ đi ngay. Sau này bố đừng can dự vào chuyện riêng của con, cũng đừng
nhúng tay vào việc tư của con! Bằng không, con sẽ gọi cảnh sát đến xử lý!"

Thượng Quân Trừng nói những lời này ra mà không thèm để ý tới người

khác nghe vào tai sẽ thấy nực cười thế nào.

Quang cảnh hiện tại lại rối loạn, nhà họ Hạ xưa nay chưa từng xảy ra

chuyện như thế này, ngay cả một người ngỗ ngược như Hạ Giáng Tư cũng
không dám phản kháng trước mặt nhiều người bao giờ. Vậy mà Thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.