BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 737

khiến Thượng Quân Trừng nhất thời không có cách nào cãi lại. "Huống hồ,
tôi đã vật lộn khổ cực bao nhiêu năm vì cái nhà này, vì lão vương gia mà
hao tổn bao nhiêu sức lực. Nhà họ Hạ vững mạnh được như hôm nay, một
nửa là công lao của tôi. Giờ thì hay lắm, ông chỉ nói một câu đã đoạn tuyệt
quan hệ cha con với tôi, thu hồi toàn bộ cổ phần công ty của tôi, khiến tôi
trở thành kẻ tay trắng. Ông làm vậy không thấy quá tuyệt tình rồi à? Cho dù
có nuôi một con chó cũng phải giữ lại cho nó một con đường sống chứ?"

Nhị lão gia càng nói càng phẫn nộ, đã sống hơn nửa đời người, vậy mà

ông ta nói năng hệt như một gã thanh niên ngang ngược: "Bao năm nay tôi
phải khúm núm, nơm nớp lo sợ, sợ mình làm sai một chút chuyện thôi là sẽ
bị phạt. Tôi chịu đựng đủ rồi. Bây giờ tôi phải lấy lại những gì thuộc về
tôi."

Nói rồi, ông ta cầm súng lục giơ lên, nói với đám bảo vệ của lão vương

gia: "Chúng mày tự lựa chọn, bị bắn chết hay là theo tao? Làm thế nào mới
có lợi, tự cân nhắc cho kỹ."

Nhị lão gia khôi phục lại lý trí, bắt đầu tấn công tư tưởng. Vòng vây của

đám người mặc đồ đen dần thu hẹp lại, bảo vệ của lão vương gia cảm thấy
áp lực từ bốn phía. Một khi đã nổ súng, cho dù bọn họ có phản ứng nhanh
nhẹn đến mấy cũng khó mà chống cự đến cùng với đám áo đen kia được.

Có người đã bắt đầu nhìn quanh dò xét, bàn tay cầm súng đầy mồ hôi.

"Không được!" Thượng Quân Trừng còn chưa nói hết thì đã bị Từ Nam

Phương bịt miệng lại.

Nhị lão gia lúc này sát khí đằng đằng, cho dù là con trai mình, ông ta

cũng chẳng coi ra gì, Thượng Quân Trừng càng nói chỉ rước thêm nguy
hiểm vào mình mà thôi.

Bị Từ Nam Phương bịt miệng, Thượng Quân Trừng rất tức giận, muốn

nói gì đó thì đã nghe "pằng" một tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.