BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 89

bệnh nhân tâm thần, "Đúng rồi, nhà cô còn có những ai? Nếu không thấy
phiền thì cho tôi cách liên lạc với họ được không?"

Nghe Thượng Quân Trừng nói vậy, Từ Nam Phương cũng hiểu anh ta

không tin mình. Cô cười khổ, quả nhiên là anh không tin, vậy mà mình còn
ôm lòng mong muốn tìm một người để dốc bầu tâm sự, tia hy vọng mong
manh này xem ra đã hoàn toàn bị tiêu tan rồi.

"Anh đi đâu để liên lạc với người nhà của tôi?" Nói câu này, Từ Nam

Phương chỉ cảm thấy sống mũi cay cay.

"Thôi bỏ đi, tôi nghĩ cô cũng sẽ không nói đâu." Thượng Quân Trừng bật

cười, "Cô bây giờ đang là công chúa cơ mà!"

Trong mắt anh, Từ Nam Phương là một kẻ bệnh hoạn, một kẻ tâm thần,

mắc bệnh nhập tâm vào phim ảnh quá sâu, mặc dù ở những phương diện
khác, cô vẫn khá bình thường. Chuyện thế này không phải là Thượng Quân
Trừng chưa từng nghe nói tới, trên đời này fan ca nhạc, fan điện ảnh điên
cuồng đầy ra đấy. Hiện giờ anh chỉ nghĩ, giúp Từ Nam Phương tìm một
bệnh viện tâm thần tốt, thế là đã tận tình tận nghĩa với cô lắm rồi, hơn nữa,
loại bệnh này của cô ta có vẻ như cũng không quá khó để trị tận gốc.

Kỳ thực, bất kỳ ai cũng vậy thôi, mọi người đều tin rằng Từ Nam

Phương là một bệnh nhân tâm thần, chứ sẽ chẳng ai tin cô là một phi tần
xuyên qua bốn trăm năm tới tương lai cả.

Vì trên đời này, tâm thần có vô số loại, còn vượt thời gian, từ xưa tới nay

đều chỉ là chuyện nhố nhăng, trên phim ảnh, trong tiểu thuyết mà thôi.

Từ Nam Phương nghe vậy, chỉ cảm thấy nực cười, cô không rõ sợi dây

thần kinh nào của mình bị lỗi mà lại có ý nghĩ muốn tâm sự thân thế của
mình với một người đàn ông xa lạ. Từ Nam Phương nắm chặt vạt áo, tự
cười cái khoảnh khắc nhu nhược của bản thân, xưa nay cô chỉ tin tưởng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.