BÍ MẬT VƯỢT THỜI GIAN - Trang 97

Mặc dù nụ cười của Diệp Phi Vũ mang lại một cảm giác rất dễ chịu, mặc

dù dáng vẻ đứng đắn của anh ta khiến người khác thấy tin cậy, nhưng mọi
thứ đều có thể chỉ là cái vỏ bề ngoài.

"Đúng thế, sao vậy?" Diệp Phi Vũ vô tư nhìn Từ Nam Phương.

"Thật không?" Từ Nam Phương không muốn giả vờ nhu nhược trước

mặt Diệp Phi Vũ. Hiện tại cũng không cần phải ngụy trang nhưng cô cảm
thấy Diệp Phi Vũ này không dễ lừa như Thượng Quân Trừng. Tuy rằng bản
thân cô cũng đã lừa gạt người khác nhưng chung quy vẫn không thích bị
người khác lừa gạt.

"Những điều này đều là chủ ý của anh đúng không? Cái gì mà đi dạo, cái

gì mà mua quần áo, đều không phải là ý của Thượng Quân Trừng, đúng
không?" Cô biết Diệp Phi Vũ sẽ hỏi lý do, liền thẳng thừng lên tiếng trước,
"Thượng Quân Trừng không phải người chu đáo như vậy! Nếu thật sự anh
ta có tâm ý thì nhất định đã phải dặn anh chuẩn bị hai viên thuốc cho tôi,
tránh để tôi làm bẩn... xe của anh!"

Nghe Từ Nam Phương nói vậy, Diệp Phi Vũ cười càng tươi.

Từ Nam Phương nhíu mày: "Anh cười cái gì?"

Diệp Phi Vũ lắc đầu, cơ thể cũng khẽ lắc lư theo nhịp bánh xe chuyển

động: "Tôi cười là vì sáng nay Thượng Quân Trừng gọi điện, dặn tôi không
cần phải liên hệ với người nhà của cô mà chỉ cần giới thiệu cô tới một bệnh
viện tâm thần là được. Tôi thấy, cậu ta mới cần đi khám ấy."

Trông sắc mặt Từ Nam Phương không tốt lắm, Diệp Phi Vũ vội bổ sung:

"Không phải tôi châm chọc gì cô, tôi chỉ cảm thấy Quân Trừng nói vậy khá
thú vị."

"Thú vị? Chẳng lẽ anh không cho đó là sự thật? Anh không cảm thấy tôi

bị điên ư?" Từ Nam Phương lạnh lùng cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.