BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 128

Hắn cảkinh, đột nhiên mở mắt.

Khuônmặt xinh đẹp hiện ra gần ngay trước mắt hắn, cách hắn không hến ba
mươicentimet. Trong lúc nhất thời, Vi Hữu Thư không thể giải thích được
tình huốngnày.

“A, anhtỉnh rồi!” Đôi môi đỏ tươi ướt át hơi mở ra, đôi mắt đẹp như nước
hồ thân thiếtnhìn hắn, in lại thân ảnh của hắn.

Đó làDiệp thư ký của hắn.

Cho nêncô không rời đi? Biết được điều này, Vi Hữu Thư thở phào nhẹ
nhõm.

Mayquá… may mà cô vẫn còn ở lại, hắn cứ như vậy kinh ngạc nhìn cô,
ngẩn ra.

“Anhkhông sao chứ?” Thôi Văn Tường ngượng nghịu, hai gò má đỏ bừng.

Vì saocách hắn nhìn cô cho cô cảm giác cô rất quan trọng? Cô bị nhìn đến
mức trái timđập loạn nhịp, đầu óc mơ hồ.

Nếukhông phải tay cô đang bị hắn nắm chặt không thể giãy ra, có lẽ cô sẽ
khôngchịu nổi ánh mắt của hắn mà chạy mất.

Thậtlà… chẳng lẽ hắn không biết nhìn một cô gái như vậy sẽ khiến cô ấy
hiểu nhầmsao?

Lúc nàyVi Hữu Thư mới hoàn toàn tỉnh táo lại.

Hắngượng ép mình rời mắt khỏi dung mạo ngượng ngùng kiều diễm kia,
đánh giá khungcảnh xung quanh, phát hiện nơi này vô cùng lạ lẫm.

“Đây làđâu?” Thanh âm của hắn khàn khàn khiến bản thân hắn cũng khó
mà nhận ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.