BỊ TUYỂN GIAI PHU - Trang 130

Nhưngcô chờ một lúc, cũng không thấy hắn có ý muốn nhận lấy chén cháo,
nhất thờinghi hoặc, “Anh không muốn ăn sao? Tôi biết tay nghề của tôi rất
tệ, nhưng anhcũng nên chịu khó một chút…”

“Tôikhông có sức…” Hắn cười yếu ớt.

“Saocơ?” Cô ngây người, chần chờ chốc lát rồi nói, “Vậy… để tôi bón cho
anh…”

Nhưngđộng tác này thực sự rất thân mật. Tuy vậy, ngẫm lại chút… đường
rồi, bệnh nhânlà lớn nhất.

Cô nhậnmệnh múc một muỗng cháo đưa đến trước miệng hắn.

May màcháo này đã được một thời gian, mặc dù bỏ trong bình giữ ấm,
nhưng cũng khôngnóng miệng, vừa đủ để ăn được.

NhưngVi Hữu Thư mới ăn một miếng, liền giật mình.

“Saovậy?” Thấy hắn xuất thần, cô hơi lo lắng.

“Đây làcô nấu?”

“Ách,đúng vậy. Có vấn đề gì sao?” Lúc trước cô đã nếm qua rồi, cho dù
không thể gọilà mỹ vị, nhưng cũng chưa đến mức khó ăn mà…

“Hơicháy…”

Mặt côđỏ lên, “Tôi đã nói rồi, tay nghề tôi không được tốt. Nếu anh không
muốn ăn,tôi xuống lầu mua cái gì đó lên!”

Thậtlà… được ăn còn ngại. Cô rất hiếm mới xuống bếp nha!

“Tôinhớ trước kia cô nấu ăn không tệ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.