BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 146

dám gặp người, bởi vì chúng ta đều không muốn chết, cho dù phải chết,
cũng chờ đến khi rửa sạch oan ức mới chết được.

Y lại cười nhẹ, nụ cười chứa đầy nét bi tráng, thê lương:
- Còn tên của ta, tốt nhất ngươi chớ nên hỏi.
Mã Như Long nhìn người ăn muối, nhìn rất lâu, lại nhìn người mua

muối, bỗng nói:

- Tại hạ tin rằng hai vị quyết không bán rẻ tại hạ.
Người ăn muối đáp:
- Ta cũng tin ngươi.
Y đưa tay ra, bàn tay của y cũng giống bàn tay của bạn y, rất to lớn thô

kệch, mà lạnh như một tảng băng. Nhưng khi Mã Như Long cầm tay người
ăn muối, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác ấm áp.

Người ăn muối lại cười nói:
- Ngươi đi đi, ta không cản.
Mã Như Long đáp:
- Các vị cứ đến mua muối, ta không dò xét nữa đâu.
Người ăn muối nhìn Mã Như Long, bất chợt thở dài thườn thượt:
- Rất tiếc chúng ta gặp nhau quá trễ, ta đã mang trọng thương trên mình,

không cách nào giúp ngươi giải oan, nếu không ta nhất định làm bạn với
ngươi.

Mã Như Long nói:
- Bây giờ các vị vẫn có thể làm bạn với tại hạ, làm bạn với nhau không

nhất thiết chỉ chọn người có thể nhờ cậy lẩn nhau.

Người ăn muối bỗng phá cười lớn. Tiếng cười của y khản đặc tắt nghẹn,

đã không cười nổi nữa, nhưng vẫn đầy hào khí! Y nói:

- Chẳng cần biết ngươi có phải là Mã Như Long hay không, ta nhất định

kết bạn với ngươi!

Mã Như Long siết chặt tay y:
- Tại hạ cũng không màng các hạ là ai, nhất định kết bạn cùng các hạ.
Trời chưa sáng, gió xuân lành lạnh. Nhưng Mã Như Long trong lòng

đang nóng hực, cả người đều phát nóng, bởi vì y đã quen được một người
bạn, một bằng hữu không rõ lai lịch, bất chấp hậu quả, nhưng đầy can đảm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.