BÍCH HUYẾT TẨY THƯƠNG NGÂN - Trang 147

Tạ Ngọc Luân vẫn chờ Mã Như Long về, câu đầu tiên cô hỏi là:
- Ngươi không biết hắn là ai mà cũng đồng ý làm bạn sao?
Mã Như Long đáp:
- Cho dù mọi người trong thiên hạ đều cho y là kẻ thù, muốn phanh thây

y, thì tôi vẫn muốn kết bạn với y!

- Tại sao chứ?
- Chẳng vì sao cả!
Chỉ bốn chữ “chẳng vì sao cả” đã nói lên sự chí thành của việc kết bạn

này. Nếu “vì một cái gì” mới làm bạn, thì những người ta quen là loại bạn
như thế nào, và chính ta là một người bạn như thế nào?

Ngoài cửa sổ đã hiện lên ánh bình minh. Mã Như Long ngồi bên cửa sổ,

Tạ Ngọc Luân nghiêng đầu nhìn y một hồi lâu, cô mới khẽ thở dài:

- Ý của ngươi ta hiểu, nhưng ta chẳng thể làm được.
Một cô gái trẻ mà hiểu được điều này cũng ít có người làm được.
Tạ Ngọc Luân bỗng hỏi:
- Ngươi có biết tại sao vị bằng hữu của ngươi phải ăn muối hoài chăng?
Mã Như Long không biết, y không hỏi rõ.
Tạ Ngọc Luân nói tiếp:
- Ta biết. Nhất định là y đã bị trúng Tam Dương Tuyệt Hộ Thủ.
- Tam Dương Tuyệt Hộ Thủ?
Mã Như Long thuộc võ lâm thế gia, nhưng vẫn chưa từng nghe đến cái

tên này.

- Loại chưởng lực này thất truyền đã lâu, người bị trúng chưởng chẳng

những toàn thân mất nước, da dẻ khô nức, mà còn bị hư vị giác, chỉ muốn
ăn muối, muối ăn vào càng nhiều thì càng phải uống nước nhiều, thương
thế do đó trầm trọng hơn, đến lúc chết da dẻ toàn thân sẽ nức vỡ, cũng
giống như bị nung chết vậy.

Tạ Ngọc Luân suy nghĩ một chút và nói tiếp:
- Ăn trứng gà sống tuy đỡ hơn uống nước, nhưng nhiều lắm cũng chỉ

cầm cự được chừng nửa tháng, cuối cùng cũng sẽ chết vì vô phương cứu
chữa.

- Tuyệt đối không cách gì cứu được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.